Con đường đông vui phơi phới
Đưa ta về với Nghĩa Hiệp
Bên dòng Vệ Giang xanh biếc
Quanh co sau luỹ tre xanh
Nghĩa Hiệp mảnh đất hùng anh
Quê hương những người dũng sĩ
Năm xưa vững bền ý chí
Kiên gan bảo vệ non sông
Em có về Đức Nhuận quê hương anh
Bức tranh quê bên bờ dòng sông Vệ
Đẹp lắm em non nước thật diễm lệ
Tình đất tình người lan tỏa khắp nơi.
Về thăm nơi đây Quảng Ngãi tươi đẹp quê mình
Hùng thiêng đất mẹ bền gan qua chiến tranh
Lớp lớp cha anh chiến đấu quên mình
Bảo vệ quê hương đất nước quyết hy sinh
Để hôm nay ta được sống trong thanh bình
Ai về Quảng Ngãi cho tôi, gửi theo nhung nhớ một thời
Gửi câu ca dao mẹ hát, ngọt ngào từ thuở nằm nôi
Để nghe ca dao mẹ hát, quặn lòng Trà Khúc về xuôi
Đêm mơ tiếng bờ se nước, chiều buông Thiên Ấn ngậm ngùi
Ơi con sông Lam và sông La
Chung một dòng cuộn chảy
Ôi mười lăm năm ấy biết mấy vui buồn.
Quảng Ngãi tôi ơi! Nhớ tiếng rì rào bờ xe nước
Nghe dòng sông Trà thao thức mãi trong tôi
Thiên Ấn chiều hôm soi mình trong bóng nước
Cầu Trường Xuân sương mờ khuất xa xôi
Về với em, nghe câu ai hát giận thương
Quê mình xứ Nghệ vấn vương xao xuyến lòng người
Non xanh nước biếc muôn đời
Điệu hò ví giặm ngọt lời mẹ ru
Ta về Quảng Ngãi mùa xuân
Lá hoa muôn sắc reo mừng
Trời xanh Thiên Ấn tưng bừng én bay
Gia Nghĩa tôi yêu nơi đây thành phố trẻ
Yêu mặt hồ xanh lung linh nước in mây trời
Xưa là vùng hoang sơ xa xôi
Nay phố phường đẹp bao công trình mới
Tầm cao vươn tới tương lai!
Nhớ phố Ban Mê bước chân tìm về
Say hương cà phê hàn huyên với bạn bè
Tìm kỷ niệm xưa ta yêu em tình yêu chan chứa
Ban Mê xưa một thuở yêu người
Như Tây Nguyên xanh sáng mây trời