Về Bình Dương

Về thăm lại Bình Dương ghé qua cô em năm nào
Đã hẹn thề cùng anh dựng xây hương sắc miền quê
Cho quê mình Bình Dương sáng danh tương lai rạng ngời
Để ta cùng bên nhau hát vang quê mình Bình Dương

Hoa Nở Lối Em Về

Chiều nay ngóng về phía nhớ xa xăm
Gọi miền ký ức tháng năm quay về
Thuở suối tóc thề dung dăng dung dẻ
Bước chân dáng mảnh tuổi nào tung tăng.

Ai Về Tây Ninh

Ai về Tây Ninh xin về cùng em
Đưa anh viếng thăm núi Bà Đen
Cảnh đẹp người quen mến khách
Đón anh đến thăm bến Tầm Long
Vàm Cỏ Đông đẹp như trong tiếng hát
Xuôi con nước ta xuống Bến Cầu
Qua Gò Dầu đến Vàm Trảng nước sâu

Người Con Tây Ninh

Bao năm xa quê hương naу về lòng nghe vấn vương
Bao năm xa quê hương xa người mẹ hiền mến thương
Đêm nằm ao ước một ngàу nao, trở về quê hương thăm mẹ cha
Dầm mưa dãi nắng ướt áo ra đồng nuôi lớn thân con

Dáng Mẹ Ngày Xưa

Ngược dòng thời gian nhớ về bao kỷ niệm
Năm tháng trong đời có mẹ rộn niềm vui
Ngày xưa mỗi độ vu lan về, đóa hồng trên ngực đỏ tươi xinh
Mà nay tháng bảy cũng hoa hồng , nhưng màu trắng đượm buồn mênh mang

Duy Xuyên Trong Tôi

Tôi về thăm Duy Xuyên đất mẹ ân tình
Về thăm em ngày mùa lúa thơm hương
Con đường xưa bờ tre trưa hè rợp bóng
Thăm cánh đồng, tôi về thăm lại dòng sông
Dòng sông tuổi thơ tôi trên lưng trâu ngược xuôi giữa dòng
Từ cõi lòng sâu thẳm tình mênh mông

Quế Sơn Rộn Rã Lời Ca

Dòng sông Thu Bồn soi bóng nước trong xanh
Bạt ngàn bãi dâu nghiêng nắng chiều đàn chim tung cánh
Đây Quế Sơn mênh mang mùa bắp reo vui bên mé rừng
Trà Linh, Quế Bình dọc theo Dùi Chiên đèo Le khe núi chập chùng
Nhìn lên, Hòn Kẽm Đá Dừng thuyền chèo ngược bến mà thương em quá chừng
Đường Hiệp Đức Quế Châu về Quế Xuân đất trông còn tươi màu
Rộn ràng đó đây mùa mía vui gió thơm ngọt ngào.