Khi biển xanh hừng xanh ngát trời mây
Cánh chim chao xòa trắng Bãi Dài
Bên Cù Hin quanh co tia nắng soi ấm không gian
Nghe miên man rừng lá say tình.
Anh đưa em về Miền Trung thương nhớ
Một màu xanh nhớ câu ca dao
Công đâu công uổng công thừa
Công đâu gánh nước tưới Tam Quan
Đà Lạt thành phố diệu kỳ, khi nghe muốn đến khi về nhớ mong
Thiên nhiên dịu mát trong lành, ngàn thông xanh ngát nên thơ tuyệt vời
Đà Lạt mảnh đất tình người, vòng tay thân ái đón mời muôn phương
Thân thương thanh lịch hiền hòa, cho bao lữ khách xa lòng luyến lưu
Mẹ hiền là ánh trăng quê
Ầu ơ Mẹ hát bao giờ con quên
Ngây ngô có mẹ kề bên
Tập từng bước đứng đường dài con đi
Bơi lội chèo chống mạnh tay
Nhẹ nhàng chải tóc khoan thai dáng ngồi
Ăn mặc sạch không lôi thôi
Thêu may nấu nướng kèm tôi mỗi ngày
Ở nơi đó có bóng dừa xanh xanh có nắng vàng lung linh soi bóng biển trong xanh
Và nơi đó bao lá hoa kỷ niệm những tháng năm học trò ươm ước mơ tuổi thơ
Tình yêu của tôi xanh như nước biếc trong ngần như nắng êm đềm như sóng vỗ
Mỗi khi quay về đây vẫn nghe biển trào dâng tình yêu thuở nào.
Quê hương tôi nơi miền Thùy dương cát trắng Nha Trang
Con sóng rì rào ru tôi trong giấc ngủ tuổi thơ
Ôi Nha Trang ! Con sóng vỗ bờ cát đêm
Tôi đã trở về trong nỗi nhớ quê hương
Miền nhớ tim tôi Hải Phòng
Dịu ngọt tuổi thơ ơi dẫu đã xa rồi
Năm tháng lớn lên từ buồn thương
Câu hát đắng cay lòng mẹ
Để tôi đi, Nhổ neo! Nhổ neo, nhổ neo cuộc đời
Tôi yêu quê hương mình, việt nam non sông gấm hoa
Qua bao nhiêu thăng trầm, vẫn hiền hòa việt nam tôi đó
Bốn ngàn năm ghi dấu, luôn hiên ngang bước chân người đi
Dẫu nhọc nhằn gian nan, nụ cười tươi ngời sáng trên môi
Mây trắng lững lờ trôi, trên cành chim muông reo hót
Hoa thắm ngạt ngào hương, đường quê cây xanh bóng che
Rộn ràng câu hát vui, tưng bừng xác pháo tung bay,
rượu nồng ta rót cho nhau, mừng đôi uyên ương ngày hạnh phúc
Em muốn hỏi anh rằng, đã bao lâu nay sao chưa về thăm Bến Tre?
Giồng Trôm, Mõ Cày, Hàm Luông, Rạch Miễu, Ba Tri
Đã bao ngày qua, sao anh chưa về thăm lại người ta?