Tôi không sinh ra trên mảnh đất quê cha
Lại sống bôn ba trên quê người đất khách
Nhưng dòng máu Quảng luôn chảy trong huyết mạch
Giọng nói tiếng cười vẫn đậm nét quê hương.
Ta đi trong gió bên hồ lồng lộng
Hàng cây xanh ru chiều khơi nỗi nhớ
Chứng tích xưa giờ như còn đó
Ôi kỷ niệm nào in mãi trong tim.
Ai về đây đất An Giang
Quê hương Bảy Núi, mây ngàn vấn vương
Cửu Long đôi nhánh sông nguồn
Phù sa vun đắp, ruộng vườn ngát xanh
Ban mê buồn hiu hắt, Ban mê lá thu vàng
Ban mê gầy tiếng nói, Ban mê nhuộm dáng em
Đi qua từng phố cũ, Đi qua vườn hoa nở
Đi qua vườn dốc nhỏ, Đi qua những cuồng mê
Em có về thăm lại cố đô chưa?
Thăm di tích dấu rêu xưa cổ kính
Thành quách hiên ngang miên man yên tĩnh
Trầm mặt u hoài một thuở vàng son
Sẽ đưa em về Lý Sơn quê anh
Mảnh đất thiêng liêng tuyến đầu Tổ quốc
Lễ hội khao lề thế lính năm xưa
Sắc son một lòng biển đảo quê hương.
Con gái Phú Yên đảm đang việc nước
Giỏi việc nhà sau trước lo toan
Con gái Phú Yên dầm mưa dãi nắng
Nên trông mặn mà đằm thắm dễ thương
Ngày tháng thoi đưa bao lần lỗi hẹn
Nay được trở về thăm lại cố hương
Dòng sông quê Văn Hà thuở ấy
Những buổi trưa hè cùng bạn bè tắm sông.
Bao năm qua rồi chưa có ghé về thăm
Non nước thân yêu ven biển Thái Bình
Cách xa lâu rồi mà tôi còn nhớ
Những đêm trăng rằm, những đồi cát mênh mông
Qua phố Tây Ninh một chiều xuân
Ánh mắt thân quen, nụ cười xinh
Về xuôi con dốc, qua cây cầu Quan xưa
Trên những con đường nhiều lần tôi qua
Mà sao vẫn thấy mãi bâng khuâng
như xưa ta hẹn hò !