Hey hey… Xin được viết lên bài hát ca ngợi quê hương của tôi
Ôi Việt Nam đẹp xinh muôn màu.. à ha… cùng tình người ấm áp
Việt Nam, nơi ta được thắp lên niềm tin
Nào ta cùng hát lên hồn nhiên
Cùng đi về nơi bình yên tuyệt vời… à ha…
Miền đồng quê hoang vu, mình cùng ngồi bên nhau hát ca múa vui thiết tha
Trở về quê hương Bến Tre sau bao ngày cách trở miền xa
Lòng chợt nghe như trái tim cứ lâng lâng giấc mộng hoài hương
Này dòng sông nhỏ thuyền ai chở bao kỷ niệm
Này hàng dừa xanh che mát ký ức thơ ngây.
Hoa đào trộn lẫn hoa cau
Em cao nguyên đã nhuộm màu phù sa
Em thương ngõ trúc quanh nhà
Yêu làn sóng nước bến phà Trúc Giang
Hẹn nhau ta về miền Trung
Về thăm quê hương Bình Định
Ta đi về huуện Hoài Nhơn
Nhớ về Bồng Ѕơn, Tam “Quan” rừng dừa
Dạt dào nước sông Ϲôn
Vẫn hát reo sóng xô thuуền ai, hố hô hô hô
Ðêm nay tôi có dịp về
Trôi theo thuyền nhỏ để nghe em đàn
Sông trăng như dải lụa vàng
Theo ngàn sương khói nâng làn điệu bay
Ngày tàn binh đao bao mái ấm lìa xa
Kể chuyện quê hương cho con cháu lưu truyền
Người hùng vội mang tang khi đất nước hoang tàn
Không cần xưng danhNhưng đời lưu danh
Xa Huế nhớ mùa hoa bắp lay
Trong giấc mơ có bóng mẹ gầy
Lời mẹ ru con bên cồn cát
Tóc mẹ chừ như mây trắng bay.
Quê mình Bình Dương
Ân tình ngàn thương
Nắng vàng trên nương, cây xanh xanh phố phường
Khắp đường muôn phương, tươi sáng quê hương
Tiếng cười thân thương, em xinh vui đến trường.
Nay về lại quê hương về thăm bến tre quê mình
Bao tháng ngày xa quê xuôi ngược nơi chốn thành đô
Lòng chợt nôn nao yêu sao câu cầu Rạch Miễu
Ngày ngày luôn mong người đi sớm quay trở về
Xanh xanh miền thùy dương xanh lũy tre bên dòng lượn quanh
Thấp thoáng những bờ xe miệt mài đưa nước tưới đồng ruộng xa
Những cánh đồng cằn khô nước sông về lúa càng nặng bông
Những nương dâu suốt một triền sông
Năm tháng qua xanh ngắt một màu