Bình Dương Khúc Hát Ân Tình

Quê mình Bình Dương
Ân tình ngàn thương
Nắng vàng trên nương, cây xanh xanh phố phường
Khắp đường muôn phương, tươi sáng quê hương
Tiếng cười thân thương, em xinh vui đến trường.

Ân Tình Bến Tre

Nay về lại quê hương về thăm bến tre quê mình
Bao tháng ngày xa quê xuôi ngược nơi chốn thành đô
Lòng chợt nôn nao yêu sao câu cầu Rạch Miễu
Ngày ngày luôn mong người đi sớm quay trở về

Quê Lúa Yên Thành

Theo câu hò ví giặm về quê lúa Yên Thành
Mênh mang một màu xanh đàn cò bay thẳng cánh
Qua nắng mưa giá lạnh nên mùa vàng bội thu
Gạo đi vào chiến khu cùng nuôi quân thắng giặc
Gạo quê mình góp sức để non sông một nhà

Về Cửa Lò Cùng Em

Hoa cúc biển đượm vàng nắng
Hương thầm gọi gió hóa lời ca
Thương ai biển hát, Cửa Lò thơm hương cúc gọi ta về
Ngắm mây hồng nơi triền đảo Lan Châu
Thả hồn mình với triều dâng con sóng
Với mây trời nước non
Vui theo cánh hải âu hòa ca đồng vọng
Đại dương mênh mông điệp trùng cánh sóng
Mê đắm lòng người
Ơi bông hoa cúc biển còn vương trong gió chiều
Để ai thương để ai vương say hương hoa tình biển
Như thuở nào trong mắt nhau
Như Đảo Mắt, Đảo Ngư cứ ôm hoài con sóng
Nên chi đến giờ biển cứ mặn người ơi
Ai ơi nhớ về miền biển mặn cùng em

Miền Trung Hoài Nhớ

Miền Trung ngày anh đi mưa giăng giăng mờ núi đồi
Mưa trắng cả khung trời, mưa đọng khóe mắt em tôi.
Mẹ già tóc bạc trắng, tay run áo đan chưa rồi.
Chiếc áo gửi bao tình, ấm lòng con ở phương xa
Biết chốn quê bây chừ thương sao mưa gió tơi bời.
Cơn nước lũ lưng trời, ai còn trôi dạt ngoài khơi

Lời Biển

Cát vẫn in dấu chân em khi em về quê anh
Gió vẫn giữ hương tóc em khi em về quê anh
Nước vẫn giữ làn da em khi em hòa với biển
Sóng vỗ về cho em nhớ vòng tay anh

Dì Tư

Rời mái tranh quê tôi xa làng ra nơi thành phố
Để lại dòng sông quanh năm thiếu bóng con đò
Ngày lại ngày qua thương cánh diều buồn hiu lẻ loi
Chờ cơn gió thổi đưa cánh diều đi tìm tuổi thơ