Hôm nay ngày cuối tuần
Về Phan rang yêu dấu
Bao nhiêu chiều hò hẹn
Nay thỏa nỗi nhớ mong
Anh hãy về Đà Nẵng quê hương anh
Dạo Thành phố vui dọc sông Hàn thơ mộng
Biển xanh ngát dạt dào con sóng vỗ
Hôn bờ cát dài níu bước chân anh.
Nhớ con sông, cánh đồng thơm rạ mùa sang
Nhớ trăng vàng, mái chèo khua bến đò ngang
Đò ơi… Đò ơi, tuổi thơ đưa tôi về lại
Về với cánh cò, xao động chiều quê
Về với quê mình ruộng lúa, bờ tre
Một chốn hai quê lang thang chìm nổi
Xứ Nghệ trong tôi luôn vẫn nhớ về.
Thương nhớ vô bờ ôi đất mẹ Long An
Đoàn Thuyền ngược xuôi Vàm Cỏ êm đềm
Chở nặng lời ru mang điệu họ Nam Bộ
Câu thơ Đồ Chiểu nghĩa nặng tình thâm.
Về Quảng Nam nhé em nghe mẹ kể chuyện ngày xưa
Đời cần lao sớm trưa thương người miền Trung nắng mưa
Quảng Nam ta về Duy Xuyên nặng mang câu thề
Thương ai chờ ai chung lòng Duy Trung ước hẹn nhớ mong.
Này anh người quê hương em
Sống vui ca hát yêu đời
Con gái hiền hòa như lá
Con trai thật thà như cây.
Quê hương em tít nguồn Thu Buồn
Núi non điệp trùng núi non cao
Đường quanh co dốc đèo cheo leo
Mây đi chơi khắp đồi núi.
Việt Nam miền quê hương
Lũy tre bên nhánh kênh ngàn xưa
Làng quanh co, cánh cò
Đồng dao chen mái đò
Nhịp thở ru câu hát nằm nôi.
Bao lâu rồi xa cách dòng sông quê
Lam Giang ơi nối đôi bờ thương nhớ
Con đi xa, xa muôn trùng cách trở
Suốt cuộc đời vương nợ một dòng sông.
Dòng sữa mẹ chảy từ trong câu ca dao
Nuôi lớn đời tôi trong trái tim luôn hướng về
Đây dòng Mai Giang hiền hoà từ bao đời
Ai đi rồi cũng luôn suy nghĩ
Dòng Mai Giang người mẹ của quê hương