Hơ … Sao anh không về thăm thôn vĩ
Nhịp nắng hàng sau nắng mới lên
Vườn ai mượt quá xanh như ngọc
Lá liễu buông che mặt chữ điền
Ta đứng bên này biển rộng nhớ về cây mận cây mơ
Thương lắm mơ à mận à lá hoa sum xuê rủ bướm chim về
Chim hót trên cành mận ngọt bướm vờn quanh nụ mơ ngon
Bóng mát vỗ về tuổi nhỏ hẹn mai những mái cung tròn
Chứ đứng bên này biển rộng thương về cây mận cây mơ
Đại Lãnh ơi bao năm rồi ngóng đợi chờ mong
Nước sông Khôn vẫn chảy xuôi dòng
Hỏi con đò bao bến còn không?
Cầu xưa đã nối nhịp quê hương
Mang yêu thương hạnh phúc cho đời
Trên sóng chiều ánh nắng chơi vơi
Nhớ thương người đi khắp ngàn khơi
Ở quê nhà có gì vui không em?
Chắc hôm sau, giòng nước vẫn êm đềm
Những con đò nằm yên phơi dưới nắng
Khói lam chiều cao vút cánh diều lên
Rồng chầu là chầu xứ Huế, ngựa tế tế Đồng Nai
Rồng chầu là chầu xứ Huế, ngựa tế tế Đồng Nai
Này bạn tình ơi, nước xanh mà xanh trong chảy ngược ơ xuôi dòng
Ơi hỡi tang tình ơi hỡi tình tang tình tang tính tình
Em thương người xa xứ, lặn lội anh tới đây
Anh thương người xa xứ, lặn lội mà anh tới đây
Tới đây thì ở lại đây, tới đây thì ở lại đây, tới đây thì ở lại đây
Bao giờ mà bén rễ xanh cây thì anh mới về
Hò ơi ơi hỡi hò ơi, Hò ơi ơi hỡi hò ơi
Quê em nắng vàng nhạt cô thôn
Vài mây trắng dật dờ nơi cuối trời
Bâng khuâng tiếng hò qua xóm vắng
Khói lam buồn như muốn ngừng thời gian.
Có về Sóc Trăng biết quê mình đang lớn
Có về Sóc Trăng thấy bây giờ đẹp hơn
Bao trái tim anh em một nhà thương mến nhau
Bao cánh tay vươn lên chụm lại dãy núi cao
Miền quê hương tôi có dòng sông cây trái thơm lành
Miền quê hương tôi có cánh đồng bát ngát mênh mông
Miền quê hương tôi có người dân chân chất hiền hòa
Đời bao gian khó mưa nắng nhọc nhằn thương những ngày qua.
Miền Tây nắng mưa hai mùa
Sông ngòi vun đắp tưới xanh ruộng vườn
Cam sành trái thật là to
Chôm chôm trĩu cành nơi đó Tiền Giang.
Chiều chiều ơi trăng về lả lơi
Chiều đồng quê câu hò chơi vơi
Hò ơi! Sức chúng ta em cùng anh
Ðem nước lên cho đồng xanh
Nuôi kiếp nghèo đời mong manh.