Đàn ai lả lơi theo gió buông tơ vàng
Lời ai còn vương vấn mãi nghe mơ màng
Trời thắm bừng lên muôn sắc tươi huy hoàng
Tim nao nao rung nhịp mến
Lan trong hơi xuân đầm ấm gió khơi tình thương
Nếu anh yêu cái mặn mà thì về Quảng Nam quê em
Nếu anh ưa cái nồng cay thì về Quảng Nam ân tình
Người ở miền Trung không ngại mưa ngại gió
Người ở miền Trung anh về anh sẽ thương.
Cho em hỏi rằng có ở nơi đâu?
Bát ngát xa trông những rặng trâm bầu
Rặng trâm bầu như nơi quê hương em yêu dấu
Uống nước nước dòng sông vây xanh thắm một màu
Uống nước nước dòng sông cây xanh thắm một màu
Miền Trung nhạt nắng chiều cuối đông
Hoa tím bằng lăng trôi cuối dòng
Bên kia xóm nhỏ làng của em
Làng tôi bên đây cách đôi dòng
An Giang miền quê hương của cây xanh, bóng dừa
An Giang hàng cau thưa đứng nghiêng nghiêng bên cầu
An Giang thuyền ngược xuôi suốt con sông hiền hoà
Ai đến thăm quê hương tôi lòng không nỡ xa chỉ vì tình người
Đây Việt Nam mến yêu, rạng ngời ánh bình minh
Bước qua ngàn gian khó, bao ghềnh thác, đem lại hạnh phúc cho muôn nhà
Con đường ta đã đi, rực rỡ ngàn hoa
Viết nên trang sử vàng chói, để ngàn đời tiếng ca mãi rạng rỡ Việt Nam
Version 1 (Ngọc Sơn trình bày)
Về Cẩm Xuyên đi trong ban mai
Trên quê hương đất mẹ anh hùng
Nơi sinh ra người con kiên trung
Những ánh sao ngàn năm tỏa sáng
Em lại về quê anh Bạc Liêu quê anh đó
Tuy cách xa lâu rồi em vẫn mong một ngày về lại quê hương anh
Bạc Liêu tuy xa lắm nhưng tình yêu thật gần
Người Bạc Liêu mến khách tình yêu thương chất ngất như tình anh trao em
Ai có qua miền đồng bằng sông Cửu Long
Xin ghé lại quê hương tôi quê hương Đồng Tháp Mười
Quê hương tôi có những con người mộc mạc chất phác
Biết thương người biết chiều chuộng khách
Biết chiều chuộng khách như chiều người yêu.