[ĐK: ] Ân tình Chúa bao la, như khung trời vút cao xa,
trường tồn hơn sông núi, mãnh liệt quá biển khơi
Như triều sóng dâng cao, lung linh tựa ánh trăng sao,
nồng nàn như hương mới, tràn lan bốn phương trời
Sống trong tình yêu Chúa có lo chi,
suốt đường đi Chúa luôn đồng hành,
Như chim đậu trên cành chẳng sợ chi
nhờ đôi cánh đỡ nâng an lành
Giờ đây trong Chúa, trong tình yêu,
đoàn con dâng tiến lễ toàn thiêu.
Bước chân con tìm về sau bao lần lang thang bến mê
Trái tim vụng về vì còn mang bao nỗi đam mê
Vì sao Chúa hỡi? Ngài vẫn ôm ấp thân con
Tình Chúa vẫn mãi sắt son, bao năm chờ con quay gót
Đêm đông lạnh giá
Ngàn sao lấp lánh, khắp bầu trời
Nằm trên máng cỏ, Chúa hài đồng
Hào quang chiếu sáng, chốn Bêlem.
Chúa hỡi! Ngài biết trái tim con mỏng giòn vụn vỡ
vì bao năm lạc xa bến bờ
Giữa đời chơi vơi, con mong lắm phút giây bình yên bên Ngài
Để được chạm đến trái tim tình yêu, trút bao ưu phiền,
thỏa niềm mơ tháng năm mong chờ
Nguyện dâng về nơi Cha chí nhân
Đây bánh trắng tinh khôi rượu nho ngát hương lành.
Tình yêu từ tim con kính dâng
Cha hỡi chốn cao xanh xin Người đoái thương nhìn.
Ngày qua bủa vây bóng đêm trùm
Bao đời sống Cha ơi thật khốn khó.
Làm sao được vui sống an bình
Mà vắng bóng yêu thương Cha nhân lành.
Diệu kỳ thay nhìn ngắm từ đôi bàn tay,
Nhẹ nhàng nâng tấm bánh màu trắng trong ngần
Bồi hồi thay nhìn ngắm từ đôi bàn tay,
Dâng ly rượu nồng giây phút rung động.
Ngàn hoa dâng tiến lên Ngài đời con
Đời con như cánh hoa kia mỏng manh
Hoa thắm kia gửi trao nỗi niềm lòng con
Dệt nguồn yêu thương làm nên cánh hoa đẹp xinh
Chiều tàn đón bước chiên lang thang trên đồng xanh sương mơ lai láng
Một mình rét mướt co ro bên chân đồi nhìn chiên ăn ngơ ngát
Ôi gió mùa đông đem tê tái thêm cho tâm hồn đang khao khát
Buồn cho kiếp chăn chiên cô đơn bao ngày
Vẫn như chiều nay! Nào ai hay đâu hay kiếp chăn chiên cô đơn này