Đời con tựa nương nơi Chúa tình thương
Trong cánh tay Ngài con tìm ẩn thân
Tình yêu Thiên Chúa cao quý dường bao
Che chở thân con đã bao đêm trường
Khi tôi lầm lỡ, mới biết sớt chia với người lỡ lầm.
Khi tôi nghèo đói, tôi sẽ hiểu nỗi đau người lầm than.
Khi tôi gian nan mới biết sớt chia với người khốn cùng.
Khi tôi đau khổ, đời tôi mới biết cảm thông.
[ĐK: ] Từ ngàn xưa Cha đã yêu con, cha gọi con giữa muôn người
Giờ đây con hân hoan bước lên bàn thánh
Dâng tiến Cha xác hồn trắng tinh như ánh quang rạng ngời
Đưa bước tung reo lời chân lý hầu cứu thoát muôn dân muôn đời
Khi con kêu cầu Chúa đã lắng nghe
Khi con âu sầu thì Chúa đến ủi an
Vui say trong đời, những lúc buông trôi
Thì con đâu biết mất rằng con quên Chúa mất rồi.
1) Nhẹ bay theo gió, thơm ngát trời áng hương trầm
quỳ đây yêu mến, lặng lẽ Ngài con ngước nhìn.
bình yên bên Chúa bao ưu phiền chợt tan biến
nghe trong lòng thêm yêu mến vui buồn, xin bên Ngài.
Nơi vực sâu, một người tội lỗi vương tới
Ngọn nguồn ánh sáng yêu thương hòa chan hòa
Nguyện xin Chúa thứ tha cho.
Trên đỉnh cao, một người đạo đức quay xuống,
Tự hào với những công lao ngày qua ngày,
Vượt bao cám dỗ cheo leo.
Hướng lòng mình về nơi uyên nguyên
Rồi sẽ vui tươi như khi thơ bé trong đời
xin cho đôi môi con biết nối thật thà
Để khi dâng lên câu ca cho thật êm say.
Giọt nước tan trong rượu nho thắm nồng,
mẩu bánh tinh khiết thơm ngon hiệp thông,
Chúa ơi! Đây của lễ cúi xin tạ ơn kính dâng!
Này khúc du nhẹ lướt vẳng đưa thoáng êm đềm. (trong chiều)
Giọng thánh ca trầm lắng bồi hồi chiếc lá rơi
Người đến như làn gió làm hồn con ngây ngất
Khắp không gian đất trời ngân nga khúc hát giao duyên