Câu kinh đầu năm
Nguyện dâng lên Thiên Chúa
với bao nhọc nhằn năm qua
cùng những mải mê đi tìm nơi xa.
Bên lòng Cha rất nhân từ, con tựa nương tấm thân hèn
Ôi đời con xiết bao ấm áp, mãi hạnh phúc
Dẫu cuồng phong phủ vây tứ bề, dẫu trần gian đắng cay dập vùi
Tâm hồn con mãi luôn tín thác, trong tình Cha.
Một chiều ru êm nắng hồng, hồn con ưu tư sầu lắng.
Bỗng con nghe tiếng Ngài nói trong con.
Ngài gọi con trong nắng chiều, dù rằng thân con chẳng đáng
Nhưng Chúa vẫn thương chọn chính con trong tình yêu.
Tựa nép bên lòng Chúa, con xin ngỏ hết tâm tư
Vui buồn của đời sống dương gian, đêm ngày miệt mài những lo toan
Khi vội vàng khi muộn màng, tiếng cười giọt lệ những miên man
Tình Ngài yêu con dịu dàng như hoa ngày xuân
Tình Ngài yêu con nồng say như nắng hạ
Tình Ngài yêu con mơn man tựa như gió thu
Tình Ngài yêu con mênh mông như trời ngày đông
Tình con yêu Cha nhạt nhòa như mưa ngày xuân
Xin dâng lời tạ ơn từng năm tháng chan hòa ân tình
Con mang nặng tình sâu trải qua bao sướng vui buồn đau
Tình yêu Chúa nâng con dậy vực con qua bao phút giây lỡ lầm
Lòng Chúa vô bờ hướng con về nơi ước mơ
Phước thay trong lòng suy nghĩ về lời,
Giê su dẫn dắt đường lối của tôi.
Ở đâu, làm gì, khi sáng hoặc tối,
Có tay Giê su dìu dắt trọn đời.
[ĐK: ] Còn gì nữa không người còn gì nữa trong tôi chưa dâng hết cho Người, Người ơi?
Nơi tôi dù hơi thở nhịp đập của con tim máu nóng của hồn tôi người ơi người đã biết
Tôi không giữ cho mình tôi không dành cho ai chỉ duy có mình Người từ ngàn đời vẫn yêu tôi.
Dòng bình tịnh nguyền Chúa đưa bầy chiên đến hoài,
Đời tôi xin quyết nương cậy Ngài.
Đồng cỏ xanh tươi ngọt bùi ngon thay,
Ơn Ngài vô cùng láng lai.
Nếu có ai hỏi rằng:
“Tại sao tôi yêu trong đời tôi sống”
Dù trời nắng nóng hay mưa nhạt nhòa
dù đời yêu tôi hay đời gian dối
Và nếu người thương hỏi tôi
“Sao tôi yêu đời sao tôi yêu người”
Dù đời ghen ghét hay đời khinh chê