[ĐK: ] Trên đường Emmau, hai người lữ khách bước đi bên nhau
Mộng vàng tan mây, nhọc nhằn lê gót chân buồn đường dài
Này Ngài tiến đến, về Emmau tiến bước theo ngay bên
Họ không trông ai, người lữ khách đó chính là Ngài
Chúa đã đến cho con người, được xem thấy Chúa Cha trên trời
Chúa đã đến thăm con người, người trần gian biết con một cha
Chúa mở mắt cho con người, người tâm chánh thấy đâu con đường
Chúa cất tiếng kêu con người: này người ơi kịp mau quay về
Giáng sinh đã về khúc nhạc rộn ca vang
Tưng bừng khắp mọi nơi bài ca mừng con thiên chúa
Khúc hát và lời kinh nguyện dâng lên cho chúa
Đoái thương con nguyện cầu ban xuống đầy tràn hồng ân
Chúa giê su hài đồng xin ngài hãy thấp lên
Ngọn lửa của niềm tin rực sáng cõi gian trần
Làm sao dám mơ hạnh phúc
Ngày thế giới kính tôn danh Ngài
Sầu dâng lên trong mọi lúc
Gập ghềnh thay bước chân phong trần
Xưa tại Bếtlêhem khắp chốn mọi nơi yên bình
khi vạn vật êm ái giấc mơ nồng
Ngoài đồng người mục tử thức canh ngày đêm mệt nhoài
Trời về khuya đầy buốt giá
Vươn đôi tay lên Chúa, khấn xin cho được an bình
Dù cuộc đời gian khó, vẫn luôn một niềm kính tin
Tương lai dâng Chúa trời, nguyện Chúa thương dìu bước đi
Dẫu nắng mưa xá gì, cùng Chúa chẳng sợ gian nguy.
Cho con biết yêu thương trọn đời.
Cho con biết yêu thương ngàn đời
Yêu thương cả cuộc đời yêu thương hết mọi người, Chúa ơi!
Cho con biết say mê tình Chúa
Cho con biết say mê tình Ngài
Hy sinh cả cuộc đời vì lòng yêu Chúa thôi
Những chiều về mưa rơi
Tâm hồn con chơi vơi
Thầm cầu xin Mẹ hỡi
Mẹ hãy thương nhận lời
Một chiều năm xưa giữa bữa tiệc vui
Thì thầm bên tai Chúa nói biệt ly
Này đoàn con ơi chớ hãi sợ chi
Ta sẽ ra đi nhưng Ta lại tới.
Ngài gọi tên con, con có nào hay đâu
Ngài dìu con đi qua bến dài mai sau
Mà đời nào có bao lâu
Tình người thật quá cao sâu
Lòng con Chúa đã hiểu thấu?