Rót thêm một chén sầu thôi.
Bỗng quên một bóng, hình trôi cuối trời
Say hoài, tóc cũng ngã sương
Mà tim vẫn rối, như đường tơ vương.
Ai khiến ta nổi lòng tham để giờ ta oán lên trời
Mà để giờ trả giá hết đời vì tham là sẽ thâm
Sau có khi ta vẫn hay dòm ngó
Người sang hay người giàu có rồi thì ta bắt đầu tham
Đời người ai ai cũng mong muốn
Sớm tối luôn luôn có người sẻ chia
Nhưng cuộc đời nhiều khi chẳng như ý muốn
Duyên kiếp bẽ bàng cũng đành chịu cô đơn
Từng vì tình yêu nên giờ đây đau buồn, đắng cay, chẳng ai hay
Rồi ngày vui theo bóng tà dương
Hết rồi đời thôi vấn vương
Nụ quỳnh hoa chờ đêm tái sinh
Ngã nghiêng cành khô úa tàn
Còn chút dư hương ngày xưa
Gửi người chút ân tình cũ
Trên con đường đi sài gòn Ban Me
Vượt qua những con đèo gâp ghềnh gồ ghề
Găp em tôi yêu em tôi thương em tôi nhớ em
Rượu Ban Me người Tây Nguyên làm tôi say quên lối về
Tôi yêu cỏ dại, tôi yêu em tôi yêu em thật nhiều
Tôi yêu cỏ dại, tôi yêu em tôi yêu em thật nhiều
Nổ máy lên gru gru gru
Phiên khúc 1
Em gieo sầu chi lên cung đàn
Cho ta ngồi đây đau tình xa
Em ngân nga chi cung tơ vàng
Cho ta nghe xa như huyền ca
Lời hẹn thề ai giấu đâu rồi tìm hoài không thấy
Chỉ còn lại nỗi nhớ hao gầy
Cuộc tình mình ai lấy gửi theo gió, gió cuốn theo mây
Để nỗi đau giày vò từng ngày
Mối tình đầu xuyến xao
Ngỡ đời mình hạnh phúc biết bao
Nhưng ngờ đâu một người thứ ba chen vào
đã cướp đi người mà tôi rất yêu.
Em là nụ hoa xuân xinh tươi vừa c hớm
Lung linh hương sắc trong nắng sớm bình minh
Em là bầu trời với bao điều mới lạ
Để cho anh đêm ngày phải khao khát mê say