Thế gian kia bao người được bình yên
Nhưng cớ sao ta lại phải buông tay, phải mất nhau
Nước mắt rơi thêm và giọt mưa trên máy hiên nhà
Lòng đau hơn khi anh sánh đôi bên người ta.
Noel lại về tình Ngài lạI đến với con
Sao con hững hờ bỏ mặt Thiên Chúa vô bờ
Con xin thật lòng xin lỗi với cha
Con xin nguyện rằng mãi không rời xa
Nhà tôi bé bé con con ván gỗ chắp vá lỗ chỗ
Nơi bà tôi bán quán bán cho ơi à xóm giềng
Nhà tôi khi ấy trước cửa trồng một cây cao ấy cây mận
Nơi trẻ thơ lóc nhóc líu ríu ơi à bạn hiền.
Anh ơi! Đôi mình cũng tính đi thôi
Bạn bè cùng đồng trang lứa ai ai cũng cưới hết rồi
Đồng vợ đồng chồng tát cạn biển Đông
Một chờ hai đợi ba trông em hứa sẽ không thay lòng.
Giữa thành thị đông đúc, chật chội chen chúc
Nhưng sao không ai khiến lòng này vơi bớt lẻ loi, uhm uhm
Giữa những bộn bề một mình chơi vơi
Anh thấy em mặc váy cười trông em mỉm cười rất tươi
Em bước bên người, còn anh gượng cười chúc phúc
Anh thấy mọi người xung quanh giả vờ né tránh bước đi thật nhanh
Giữa chốn đông người cô đơn chỉ mỗi mình anh.
Nhiều lần bên nhau em muốn hỏi thế nhưng lại thôi
Ngại gì nói đi anh trả lời em hết
Chỉ vì yêu em lo xa đó cứ sợ vậy thôi
Sợ gì em suy nghĩ đến chi rồi buồn.
Gió mây thoảng qua vấn vương lòng ta
Giấc mơ tình sao quá xa
Đã bao ngày trôi, nước mắt còn rơi
Mỗi riêng mình em lẻ loi.
Leo thang lên tháp mây
Ai tương tư đắm say
Mong bên em nên đu trên dây
Gió len qua cung đường ấy.
Bên nhau từ đó tới nay
Sao bây giờ đau đến vậy
Hờ hững khi trong vòng tay.