Ôi ngày chúng ta còn bé chơi đùa với nhau ngoài phố
Chia kẹo hay bánh ăn trên hè ta bên nhau sống trong mơ
Ta còn bé nên là dễ dễ vui cũng như hay buồn bã
Rất hay lặng yên cũng như vui điên chúng ta hồn nhiên.
Em tìm gì trong tôi
Mắt lạc miền thương nhớ
Một quãng đời đi qua
Một quãng đời dang dở
Tôi không còn là tôi
Hòa chung bóng ai kia
Trong ảo vọng cuộc đời
Bay một chuyến đến hư không
Em thuộc về ai khác
Ở một nơi nào đó o o.
Được yêu thương em thứ quý giá anh từng có trong cuộc đời
Ngày tháng bên em thật đẹp sao những tiếng cười
Anh chẳng thể nói thành lời
Chỉ muốn cùng nhau đi khắp nơi.
Nếu hôm nay những khổ đau là giấc mơ
Mọi tổn thương khi tỉnh giấc sẽ vội biến tan
Thì nước mắt cũng sẽ chẳng rơi
Đêm từng đêm sẽ không khóc thầm
Ngủ thật say rồi sáng mai đau thương sẽ nhòa.
Phố vắng không người, người thương cũng xa cách rời
Đêm xuống chơi vơi. làm sao cho ngày sắp tới
Cố gắng bao nhiêu, mà em không thấu hiểu, không hiểu
Không nhớ không yêu, em đưa anh vào cô liêu.
Gom sách vỡ, cất bộn bề,
dang tay đón gió Hạ về tóc thơm.
Mây lừng lựng nắng mới hôn
em trong chút chít, quyện tròn nỗi vui.
Đừng đi nữa nhé về với anh đi mà
Đừng đi nữa nhé rũ thân trong đợi mong
Vấn vương người thương còn thương
Ngày bão giông bủa vây
Hợp rồi tan mong manh trước gió sương.
Khi hoàng thành khép lại, tiếng cung đàn sầu bi ai
Đau thương cho nàng một đoá hồng phai
Ta hỏi người đang trong gương, người có buồn không kiếp đoạn trường?
Áo gấm, trâm cài người có thiếu đâu sao chẳng an vui?
Hào nhoáng tan đi trước hay sau có hay không chẳng quan trọng
Thời thế vô vi ai đến ai đi trăng khuyết hay tròn vẫn ngước nhìn đời
Bằng cách ta chọn đối nhân xử thế bằng quân tử ý
Nhìn phải nhìn trái nhìn lại đối mặt với chính thực tại
Ai ghét ai khinh ai hiểu lầm ta
Trước sau cũng là chính ta.