Nụ cười duyên dáng thắm tô thẹn thùng nét môi
Thật thà dễ thương thân em con gái miền Trung
Đậm chất nông thôn tình nguyện mình xây đắp nên
Rất chi nhẹ nhàng dịu dàng đoan trang chất phác.
Có lẽ đôi ta phải xa nhau
Dù lòng anh vẫn yêu em thật nhiều
Nhưng con tim anh luôn cầu mong cho em
Được hạnh phúc ấm êm bên người mới kia.
Nắng chói làm bạn, mưa thành người thân
Lam lũ quanh năm đã thành quen thuộc
Ăn vội bữa cơm chưa khi nào no bụng
Đôi khi hạnh phúc đơn giản mà cao xa
Chỉ khi ta không còn yêu mới hiểu ra rằng
Khi ốm khi đau không một ai hỏi thăm ngó ngàng
Lúc tiền tiêu ta đã ham thú vui xa lạ
Giờ nhận ra ôi tuổi xuân đã xế tà
Rồi một ngày em sẽ nhận ra,
trái tim không còn yêu như ngày xưa
Rồi một ngày em sẽ nhận ra,
nước mắt em tuôn rơi vì anh quá nhiều
Màn đêm buông xuống , bủa vây lấy tấm thân gầy
Đứng giữa trời mây em biết dựa vào ai đây
Giờ cuộc đời em tựa như là tấm lụa đào
Phất phơ giữa đời tương lai mai phải làm sao.
Bầu trời đêm nay lung linh gieo nên ngàn điều ước
Anh chỉ ước cho riêng mình anh níu lấy một vì sao
Vì sao đưa ta được quay về nơi bắt đầu yêu.
Em hỡi ! Em đã xa mãi như gió còn đâu
Em hỡi! Trên lối xưa đó ta đã buồn lo
Duyên cũ nay đã ra sao
Vùi kín hay vẫn y phai sắc hay mặn nồng
Để nghe trong đời yêu thương một lần còn nhớ mong.
Bình minh ơi xua tan bóng đêm trong mịt mờ
Mang tình yêu ra đi chợt theo nỗi nhớ thương
Còn mình anh với tháng năm cũ nghe trái tim gieo sầu
Giờ em nơi chốn nao, bóng hình em nơi đâu