Em đẹp tựa như bông hoa
Nở vào mỗi sớm mai khi anh thức dậy
Nhưng, đành lòng em buông tay
Bỏ lại sự đắng cay, em đâu nào thấy.
Hỏi tình là chi làm ta si đến lạ
Hỏi tình là chi làm ta sa đến luỵ
Vì một người đi mà chẳng nghĩ suy
Chấm dứt cuộc tình xem như là vô ý
Nếu biết trước lúc mưa mang em rời xa anh
Đã chẳng để em đi.
Dù nhiều ngày sau mà lòng vẫn còn đau
Ta xa nhau như thế.
Thế thôi, thôi tạ từ
Tình ta thuở tròn trăng
Trộm thương thầm thổn thức
Thờ thẫn trái tim thơ
Em hỏi anh sao không thương một người khác cho bớt đau lòng
Cứ mãi vấn vương người con gái lỡ phận lạc đường
Em đâu biết cơn mưa cả ngàn giọt nước rơi giữa bầu trời
Giọt buồn giọt đắng giọt cay chẳng giọt nào thương.
Cứ ngỡ bên nhau là chuyện thời gian
Thương nhau, vì nhau đến vậy
Do duyên trời khiến đoạn tình dở dang
Là lý do này hay.
Nhân gian bảo tôi khi yêu là phải chọn
Chọn người không chua ngoa, chọn người yêu thật thà
Mà sao bao ngày qua tôi chọn mãi mà chẳng ra
Đời nói vào nói ra, đau đầu quá
Anh đã suy nghĩ thật nhiều, về chuyện chúng ta mong em sẽ hiểu
Mình dừng lại thôi, anh không muốn cứ cố chấp em ơi
Đừng như con thiêu thân sống trong bóng tối
Khi thấy chút ánh sáng, cứ mãi lao vào
Đừng làm con tim thêm tổn thương, em hiểu không?
Từ đằng xa anh thấy ai xinh xinh tựa như cánh hoa
Nàng đẹp tựa như tranh mà anh thường mơ mỗi đêm
Người dịu dàng ngây ngất cho anh đây ngẩn ngơ vì em
Thầm nhẹ nhàng theo sau mà anh bỗng dưng lạc đường
Cứ là thế ngỡ rằng, tình nghĩa phu thê như cau với trầu
Thầm ước trong tim, người yêu thương ta sẽ luôn chung tình
Thế mà bây giờ, chuyện tình trầu cau chia đôi hai đường
Xa mặt cách lòng thì duyên lại càng mong manh