Thách anh yêu em đấy không đặc biệt nhưng không có người thứ hai
Thách anh yêu em đấy tim đầu story anh là em chứ ai
Thách anh yêu em đấy theo anh nhầm đường thì kệ em cứ sai
Thách anh yêu em đấy hôm nay chủ nhật hẹn anh vào thứ Hai
Mong chờ làm chi em đi rồi mong chờ làm chi
Ngỡ tình bền lâu mà ngờ đâu chữ duyên ngang trái
Đời anh tay trắng, sao dành lo lắng được em
Nên thôi có thương cũng đành tiếc cho mình duyên số không thành.
Liệu mai sau phai vội mau không bước bên cạnh nhau
Thì ta có đau
Đôi mi nhòe phai ai sẽ lau
Ai sẽ đến lau nỗi đau này?
Tấm hình ngày đó ngày ta mới quen
Chắc em đâu còn ngó ngàng bụi phủ lên bao dọc ngang ký ức
Góc sân đầy gió nghiêng từng tia nắng hồng
Tán cây mà ta từng trồng tàn héo hỡi người có hay không
Verse:
Bình minh lên đàn chim réo nhau rắc tình thương
Làn gió bay mang sắc tươi tưới mát vườn tâm
Ngày mới tới rồi
Mở cửa ra thôi
Cơn gió mát lành
Hương cỏ cây thơm
Em không là nắng để sưởi ấm lòng anh
Em không là mây để che anh bóng mát
Em không là gió để cuốn mọi ưu phiền
Em không là gì chỉ là tất cả đời anh
Từ ngày con lấy chồng xa
Nhiều đêm thao thức nhớ nhà mẹ ơi
Đường về sao quá lê thê
Chồng con nheo nhóc biết về làm sao.
Dìu em đến trước nhà chẳng có ai đây cả anh ta chợt ôm lấy em
Người em kể bạn em đó thân nhau từ khó đến nay.
Lại một lần nước mắt tuôn rơi
Nỗi thất vọng nào nguôi
Lại một người mới bước đến sau
Cứa vết thương càng khắc sâu.