Màn đêm giăng lối lối anh về
Vì tương lai hai chúng ta mịt mờ
Nhìn em bên ai mà lòng anh se sắt lại
Phải chăng mình đã chẳng thể bước cùng.
Bướm hoa ngày nào
cài trên áo em dệt mộng đẹp
RồI từ đó ta cách xa nhau
Gió rung cung sầu
nhòa theo năm tháng trong mong đợi chờ
Từng vạt nắng bao năm đã phai tàn
Bước thêm bước nữa chữa lành hết vết thương ngày xưa
Bước thêm bước nữa để lau hết nước mắt dư thừa
Đôi chân em mạnh mẽ nhưng giờ lặng lẽ đứng chờ
Chờ ai bước qua đây cùng đắp xây cuộc đời.
從你走的那天起
Cóng nǐ zǒu dì nèi tiān qǐ
我活的不像我自己
wǒ huó de bù xiàng wǒ zì jǐ
每時每刻都在想你
měi shí měi kè dōu zài xiǎng nǐ
放不下這一段回憶
fàng bù xià zhè yī duàn huí yì
Những tờ giấy bạc thật im lìm nó không nói, nhưng làm cho xúc động
Nó không xấu nhưng tung hoành khắp chốn, làm đảo điên quay cuồng thế giới
làm sầu lo cho kẻ khốn cùng và bao nhiêu điều qua rất nhanh
(Verse)
Tiếng mưa đưa em về quanh, qua dốc phố, nơi xưa anh đứng
Những khi bên em chiều nao, anh vẫn hát, tay che bóng nắng
Rồi phút chốc, em bàng hoàng, chợt nhìn thấy anh, không ở đây
Nhắm mắt lại, hôn vào tai nhớ em anh không thể nào cai
Cuốn lấy nhau như sóng dập dìu, anh là gió, em là Thủy Triều
Bịt mắt em lại, ไม่มีได้ (may^ mi dai^) thế đêm nay em đang cần ai
Uống hết ly rượu đầy trên tay ta cứ như là người trên mây
Bao nhiêu yêu thương, bao nhiêu vấn vương
Bao nhiêu nỗi nhớ thương chẳng phai mờ
Chẳng thể tiếc nuối, chẳng thể đau đớn
Chẳng thể nào níu tay anh ở lại.
Anh vẫn chờ nơi đây, gió khẽ vờn qua từng làn mây
Anh ngóng nhìn em nơi phương trời xa ấy
Em giờ đang nơi đâu, giờ có nhớ về anh?
Anh thì vẫn nhớ em như ngày yêu đầu.
Intro”