Xuân đến ngàn hoa nở thắm tươi
Người người hớn hở hé môi cười
Tạm quên những nỗi buồn năm tháng
Những nỗi đau thương rắc xuống đời
Nhiều lần em cố nhìn vào mắt anh
Long lanh hờn ghen dấu kín
Dù em đã cố nắm tay níu anh
Mong manh tình yêu chẳng thấy
Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc
Mẹ ru con yêu thương con tha thiết
Mong cho con luôn luôn ngoan hiền, giấc no say.
Một sáng sớm trở về quê hương
Về trong câu hát âm vang đất trời
Ru rời ru cho ta ngọt bùi
Ấm áp ân tình xa xôi.
Anh vẫn đến dù trời gió mưa giăng khắp lối
Dù cho những lúc giá rét ru đêm mùa đông lạnh lùng
Anh đến với ánh mắt bao tình yêu nồng nàn
Nụ cười trên môi xoá hết âu lo.
Một cơn mưa đi qua để lại
Những ký ức anh và em
Tìm em trong cơn mưa anh thẩn thờ
Lần theo những dấu vết đánh rơi
Kể từ khi người đi mùa đông càng rét thêm
Cho lòng anh ngày đêm nghĩ đến em
Anh vẫn luôn nhớ về
Từng lời ta cùng nhau ước thề
Ngày hôm qua em chợt mang nắng tới
Chợt làm ngẩn ngơ đắm say anh chiếc hôn bối rối
Chợt làm nên câu ca, chợt làm mùa xuân qua
Đừng rời tay trong tay anh nghe mùa xuân ôi đắm say.
Những yêu dấu một thời
Là bài thơ em viết tặng anh, tình yêu đầu tiên mộng mơ
Từng dòng mực tím nghiêng nghiêng trên trang giấy học trò.
Cứ mỗi đêm về, hình dung ấy khiến cho anh không thể
Nhắm đôi mắt, đôi mắt nhuộm màu cay đắng
Anh không thể tin xưa kia em nói em cần bên anh
Vậy mà giờ mang đến nỗi đau.