Điệu Buồn Ballad

Trong đêm đông, cuộc đời phiêu lãng
Lặng lẽ nghe guitar buồn, những cung đàn
Em như mây trời xanh xa lắm
Còn anh lang thang tình si muôn kiếp

Khi Người Lớn Cô Đơn

Thành phố bé thế thôi mà tìm hoài chẳng được
Tìm hoài sao chẳng thấy nhau giữa chốn đông người
Thành phố bé đến thế thôi mà tìm hoài không thấy
Chút ấm áp, chút yêu thương riêng mình

Em Trong Mắt Tôi

Em đẹp không cần son phấn
Xinh thật xinh thật xinh rất hiền huh wơ
Không quần jeans giầy cao gót
Em chọn riêng mình em áo dài duyên dáng.

Chuyện Mưa

Mưa từng con phố có nhớ bóng dáng em đi cuối thu, đông về hè sang vội vàng quá
Mưa từng đêm vắng,mưa ơi cứ rơi phố xa, anh đi tìm yêu đương chiều qua
Ai vội vàng đi ngang lòng người mang theo bao yêu đương thoáng qua như là cơn mưa rào

Vậy Là Mình Xa Nhau

Vậy là hai chúng ta đã xa lìa nhau
Một tình yêu thiết tha kết trong niềm đau
Đoạn đường nào đã qua khiến ta gặp nhau
Đến nay hoá ra biển sâu
Chẳng thể nào còn trong thấy nhau

Nơi Tình Yêu Kết Thúc

Người yêu ơi, ngoài kia mùa đông đã rơi
Lạnh không em, lẻ loi bàn tay rã rời
Lạc mất nhau từ đâu mà bao yêu dấu vẫn nơi này
Để nhớ thương đầy vơi vương trên môi mắt cay.

Hãy Xem Là Giấc Mơ

Có buồn đau cũng phải chịu thôi hỡi em
Vài hôm nữa thì em đã đi theo người
Có ai muốn sớt chia tình đâu hỡi em
Vì đôi ta chỉ có duyên không nợ nhau.