Mưa nặng hạt làm lòng tôi đau
Tình yêu đó đã trôi theo tiếng kinh cầu
Chuông nhà thờ làm tôi bật khóc
Khóc thật nhiều bên giáo đường chủ nhật buồn.
Khi tôi khóc là ngày tôi bước đến cuộc đời
Niềm hân hoan với bao tiếng cười
Khi tôi vui là ngày tôi đã lớn khôn rồi
Và mọi người vẫn ở bên tôi.
Kỷ niệm còn đâu đây nhớ nơi sân trường ấy
Kỷ niệm học sinh khi vui đùa trong gió chiều
Nhìn theo tà áo dài tan học về trên phố tung tăng
Còn đâu, còn đâu, oh oh.
Khẽ nhắm mắt anh hình dung lúc còn em với anh
Từng giờ đợi chờ phút được gần bên nhau
Mà nay tìm đâu thấy.
Nhắm mắt anh quên bao kỷ niệm
Để giữ em còn trong trái tim
Ngày tháng trôi đi anh không hay
Và anh chợt thức giấc.
Vòng hợp âm
Này người anh yêu hỡi, lại gần đây với anh
Anh sẽ nói ra tương tư từ bao lâu chôn dấu
Em có biết rằng từ khi ta thuộc về nhau
Với anh thì một ngày buồn thật khó khăn.
Đừng buồn sầu em ơi, dẫu có bao muồn phiền
Và đâu ai trên dân gian ấy mới mong được như ý muốn
Chỉ cần là em vui, anh sẽ luôn cố gắng
Lo cho em thật nhiều để em chẳng phải thua thiệt ai.
Hôm nay anh sẽ nói những điều
Vì sao bao lâu nay anh quá khó hiểu
Vì sao anh không vui khi nhìn thấy em đang kề vai đi bên ai.
Ngoài trời mưa vẫn rơi như bức tranh mang theo nhiều ưu phiền
Lạnh bờ vai nhớ ai mang hết tâm tư trong đêm buồn mưa.
Dù rằng mưa sẽ tan nhưng có tan đâu bao nhiêu nỗi buồn
Cố đem những kỷ niệm theo màn mưa
Chuyện tình yêu vỡ tan rồi
Còn hay không bao câu hẹn thề thuở xưa
Vầng trăng đi vờn theo gió
Lãng du cùng mây, trăng nào hay biết