Anh từ đâu đến đây? Cho lòng em ngất ngây
Cho hồn em đắm say, cho đầu em cuồng quay cả ngày
Yêu là như thế này, em không uống cũng say
Hay mình tay nắm tay bay cùng bay thật xa chốn này
Chiều hôm nay không mây chắc tại vì anh không nơi đây
Gió ở đâu, không kéo mây quay lại
Mùa thu lá xa cây, anh đã thay lòng
Em bơ vơ làm khách bên này sông.
Anh bắc cái ghế để ngóng trông em về
Qua bao mùa xuân em ơi lấy chồng được chưa
Anh nhớ hồi đó em nhỏ con vô cùng
Mà sao giờ đây em tươi quá chừng dị ta.
Anh đã nói sẽ mãi yêu em
Anh đã hứa sẽ mãi bên em
Anh sẽ nắm chặt đôi tay của em
Trăng vẫn sáng ở tít trên trời
Em vẫn sáng ở mãi trong đời anh
Người con gái tuyệt vời.
Có tiếc nuối không em ơi
Người đang thấy vui hay buồn về những ký ức ta đi chơi
Người đâu biết anh đi lạc vào một tình yêu
Mà không rõ đâu là đúng sai.
À ơi! Bắt qua sông mấy nhịp cầu tre
Đưa bước chân qua mấy rặn tre già
Trong áo bà ba dáng cô điệu đà
Cách tốt nhất thấy hết cô đơn
Nên đi đâu xa xa một chút
Dẫu có đến bất cứ nơi đâu
Nhưng tâm sự cứ hoài tìm đến.
Từ bao lâu chúng ta sống trong lặng im
Thời gian qua chẳng còn thiết tha
Từng đêm em vẫn luôn hỏi lòng có còn không là những nhớ mong
Ngậm ngùi duyên chúng ta phải rời xa.
Buồn không nói chẳng một ai biết
Buồn em giấu vào góc em riêng
Buồn len lỏi lấp đầy tâm trí òa khóc như điên.
Khi cơn mưa ập đến, anh không còn ở đây
Chỉ có mỗi vai gầy, loay hoay với gió mây
Hình dung anh vẫn đứng nơi ấy phía trước mặt em đấy
Dang vòng tay, và nói là có anh đây!