Mình gặp nhau khi đôi ta biết sẽ không thể bên nhau
Thà đừng quen sẽ không hờn ghen sẽ không lối hẹn
Trách ai một chiều vội vàng trên phố đông
Cớ sao lại nhìn vào mắt nhau
Để bây giờ làm thương nhớ trong bao lầm lỡ.
Ôi bình yên về đây một sớm mai
Ly cà phê trên tay màu nắng phai
Chưa bao giờ như bây giờ
Trong lòng anh bỗng thấy rất nhớ em
Đêm nay lại một đêm trắng
Lòng anh bâng khuâng vấn vương bao nhiêu hoài niệm
Khi bên em anh rất vui
Chỉ cần thế thôi, xa em anh lại nhớ.
Vòng hợp âm:
Nhiều khi anh ngồi suy nghĩ tình yêu của anh là gì
Mà chẳng hề thay đổi dù bao tháng năm qua rồi
Anh vẫn nhớ lời em nói với anh rằng mình sẽ mãi yêu nhau nhé
Đang đi trên con đường quen
Ngập tràn biết bao âm thanh yêu thương rộn vang
Ngày vui bước đi thênh thang
Mùa yêu đã về ngập tràn…
Ngày xưa lúc thơ bé ta thường nhìn mưa hát
Và khi cơn mưa như nặng hạt, lại có bóng nước chợt tan
Mẹ bảo ta rằng bong bóng mưa
Mẹ ơi con mới xong việc đã lâu con chưa gọi về
Nhà ta thế nào cha có đỡ đau ốm hơn không
Mùa đông đã sang rồi, mẹ nhóm than ấm cha ngồi
Để vơi gió rét bên trời
Từng ngày lặng trôi ánh mắt u buồn trong em
Đếm lá vàng rơi trong lòng mỏi mòn
Gửi trao hy vọng vào trong chiếc lá
Dù bao mưa gió, bão tố đời em
Một ngày như mọi ngày
Buồn quanh với những ưu tư lo toan có khi nào nguôi
Ngày trôi qua quá nhanh nên đôi khi tôi không kịp biết
Tìm đâu những phút vô tư như những phút con tim bình yên