Ngoài phố vắng cơn mưa lạnh, ngồi nhớ đến tình đôi ta
Bên ngoài tiếng lá rơi buồn cay mắt em
Tình yêu đó, giờ đã xa, chỉ còn lại nỗi nhớ thương bên đời
Em giờ đây đã hiểu ra tình yêu xót xa
Sương rơi buốt giá đêm từng đêm
Cô đơn vây quanh căn phòng chúng ta
Nhớ khi chúng ta cười đùa
Phút giây đắm say cho cuộc tình chúng ta
Giờ còn đâu phút giây ấy.
Tình đến hôm qua một thoáng trong niềm vui
Để rồi lại bay đi ngút ngàn
Đi tìm em mãi trong tim thắp bao hy vọng
Sao chẳng tìm thấy em ở đâu?
Tình yêu ban đầu tựa như là phép nhiệm màu
Hạnh phúc đơn sơ là những cái ôm đầu tiên
Là lúc nắm tay hẹn hò tung tăng giữa phố đông người
Thẹn thùng trao nhau cảm giác chiếc hôn đầu tiên.
Có phải ta yêu rồi không em ơi
Bàn tay khẽ chạm mà tim bối rối
Và đêm từng đêm anh thấy nhớ em nhiều
Lòng anh không thôi thao thức suy tư
Vòng hợp âm:
Mưa rơi đầy trên từng con phố nhỏ
Gió hất hiu buồn muốn nói gì đó
Có bóng ai in hằn quanh khu cửa sổ
Có tiếng ai thở dài chẳng nguôi.
Trăng lên em nhớ những lúc bên anh lúc ta còn say đắm tình
Em trôi trong mơ mộng, hồn nhiên từ trong đôi mắt
Đêm ấy cũng giống đêm nay, ánh trăng vàng soi cuối đường
Thế nhưng đôi ta bây giờ, đã khác xưa.
Hoạ mi hoạ mi hót trong vườn khuya
Hoạ mi hoạ mi tóc nâu là em đó
Hoạ mi hoạ mi hót giữa bầu trời xanh
Hoạ mi hoạ mi mong manh những tiếng cười.
Chợt ngày hôm qua
Tình yêu ấy ngỡ như nhạt nhoà
Bỗng phút chốc hoá cơn gió quay về đây.