Gọi Tên Cô Đơn

Ngồi nơi đây ngỡ như đôi bàn tay
Nắm lấy hạt mưa.. làn mi hình dung xa xăm nỗi buồn
Phải chăng em kiếp trước bên anh là màn mưa trên phố
Những bước chân hòa cùng nước mắt

Đêm Cô Đơn

Anh, giờ phút đêm nay đang ở đâu
Hay bước chân chung vui cùng ai
Lặng lẽ ra đi không một lời
Để lại đây bao nỗi cô đơn

Yêu Em Là Định Mệnh

Từng vấp ngã với anh bao lần Lúc đi trên đường đời
Nhiều cay đắng, với lắm gian nan lòng anh đôi lúc thở than
Thèm biết mấy có ai bên mình ai cùng anh chia sớt
Thèm một hạnh phúc nhỏ nhoi trong đời duyên số là do trời.

Đến Sau

Trong nhân gian có hai điều không thể giấu
Một là khi say, hay khi đã yêu ai rồi
Những lúc ngồi đợi chờ này ở đâu mà ra
Cô đơn này ở đâu mà ra.

Xin Lỗi Người Anh Yêu

Có lẽ anh và em ta nên dừng lại
Có lẽ anh và em mình chia tay
Kết thúc là điều anh không muốn
Anh biết như thế làm em đau
Không phải vì anh đã hết yêu em
Mà vì khoảng cách đôi ta quá xa

Chỉ Còn Kỷ Niệm

Nếu biết rằng anh sẽ nói chia tay
Em sẽ không bao giờ về qua nơi ấy
Nếu biết rằng đôi mình có hôm nay
Em sẽ không tìm anh lúc mùa đông tới.