Vòng hợp âm:
Đừng nhìn anh bằng ánh mắt xa lạ
Xin đừng nhìn anh bằng ánh mắt vô tình
Đã bao ngày qua em cứ lạnh lùng trốn tránh anh
Rồi khi gặp nhau sao em hờ hững vô tâm.
Đêm trắng, con đường vắng
Mình em lang thang dưới ánh trăng
Vài lần tự nhủ không được khóc thầm
Người Sài Gòn bận lắm chẳng ai dỗ dành đâu.
Và anh mong cho bình minh nắng lên xua tan màn đêm
Mong cho bình yên sẽ luôn bên em sớm chiều
Mong cho bờ môi luôn tươi cười hạnh phúc
Và bờ mi không ngấn giọt lệ đau
Em giờ đã xa thật xa
Quay về với những phút yêu đầu
Mình trao nhau bao ước hẹn
Mà sao giờ đây, chỉ còn riêng anh với anh
Hôm qua anh mơ đến lúc mình hẹn nhau
Lần đầu tiên em đã lúng túng lúc tay chạm
Những giây phút lặng yên quá khiến anh lo
Dạo qua ngần ấy bao phố vẫn chẳng nên lời.
Từng hạt mưa nhẹ rơi, lòng đang mưa tả tơi
Bàn tay đã buông lơi ta hết thật rồi phải không anh
Tình yêu xưa tan thành mây, kỷ niệm xưa cũng đã vụt bay
Chẳng giữ lại được gì ngoài xót xa làm sao để níu lấy sự thứ tha
Đễ chắt chiu góp nhặt lai từng giây phút qua cuộc tình hai chúng ta
Từ lâu em đã biết anh luôn cần em
Và em cũng đã biết anh yêu em nhiều
Biết trong lòng chỉ có em
Và em luôn biết những điều đó
Dẫu có níu kéo thì người cũng không về nữa
Qua cơn yêu đương còn mình tôi ôm xót xa
Đêm nay tôi đứng trong căn phòng im tiếng cười
Mưa hắt hiu rơi đều muôn lối.
Cần nơi em một lời giải thích thật lòng
Đừng lặng im để tình nhạt phai, trôi theo tháng ngày
Tại vì sao người thay đổi? Tại vì sao người nói đi
Em cho anh bao nhiêu nghĩ suy