Hạc Giấy

Ở phương trời xa xôi, ngày tháng dần trôi vô tình
Có khi nào dừng lại và anh nhớ
Nhớ em như hằng ngày, lòng em vẫn luôn nhớ người
Nhớ như in nụ cười ngày gặp nhau.

Anh Không Can Đảm

Anh không can đảm, khi nhìn em thấy vui
Anh không mạnh mẽ, khi thấy em bên người
Anh không vui, khi nhìn em cùng ai
Sánh bước nhưng không phải là anh

Mối Tình Đầu

Em ở đâu khi chúng ta
Giờ hai lối chỉ còn anh ngậm ngùi nhớ hoài
Đường về bỗng dưng sao cứ lạnh dần
Kể từ khi em ra đi về bên phía ai.

Yêu Anh

Yêu anh yêu anh yêu những giấc mơ
Giấc mơ dài thật dài và em không có lối ra
Yêu anh yêu anh yêu chỉ anh thôi
Yêu anh hết thân này yêu anh chẳng tiếc gì.

Như Chưa Từng Phôi Pha

Giọt buồn vương bờ mi nghe chiều buông hững hờ
Lặng nhìn nhau lần cuối phút biệt ly não nề
Gượng cười che niềm đau thay một câu giã từ
Tình yêu kết thúc vậy sao anh