Buồn không nói chẳng một ai biết
Buồn em giấu vào góc em riêng
Buồn len lỏi lấp đầy tâm trí òa khóc như điên.
Khi cơn mưa ập đến, anh không còn ở đây
Chỉ có mỗi vai gầy, loay hoay với gió mây
Hình dung anh vẫn đứng nơi ấy phía trước mặt em đấy
Dang vòng tay, và nói là có anh đây!
Ai làm nước mắt tôi rơi
Ai vội theo tình nhân mới
Cho lòng này thêm đớn đau
Cho sầu từng ngày thăm nhau.
Hai ta hai lối đi
Mỗi người mỗi suy nghĩ riêng ai
Cũng cho mình là đúng
Ai cũng cần được thông cảm
Đừng giải quyết mọi chuyện
Theo cảm hứng lý trí nơi con tim.
[ĐK: ]
Nhất thế giới là em nè, nhì thế giới là anh nha
Gặp nhau âu là duyên số, gõ cửa thăm đời ta
Đêm trăng thanh lòng thương nhớ, ai ngân nga câu chung tình
Mong con đường tương lai sẽ, đón ta về bên nhau.
Anh buông bàn tay lần cuối em không giữ anh được
Cố chấp chỉ làm mình chịu giày vò hơn
Quá khứ, hiện tại cách nhau một nỗi đau
Anh rời đi giây biệt ly ấy như vỡ tan.
Anh là nắng của mặt trời chiếu vào tim làm em nhớ mong
Cho em đây cứ mãi rung động ngỡ ngày đầu gặp nhau
Bồ công anh bay khi gặp gió em chẳng lo vì ở đó có anh
Bão giông mưa to chỉ cần anh đến chở che.
Đêm nay cô đơn quá
Phố buồn mình em bước đi
Mưa rơi lang thang bước
Nỗi sầu này ai thấu chăng
Kìa nhìn xem muôn hoa đang khoe sắc màu
Giữa phố đông thênh thang mừng vui đón chào
Ấm nồng một mùa đến khắp nơi tưng bừng
Cùng nhau hân hoan đón xuân.
Ngày rồi cứ thế trôi qua vội vàng
Ngoài ô kính những cơn mưa ghé ngang
Anh lục tìm những thanh âm vang vọng bên tai như bao lần