Hãy cứ bước đi, đừng quay đầu nhìn lại
Hãy cứ bước đi, đừng lưu luyến chi
1, 2,3 câu chuyện tình ta tan ra
Đôi mình chẳng còn lưu luyến chi đâu
Mây bay theo gió về
Qua làn mây ánh trăng đưa bóng em đến đây
Lòng tôi như mây nhẹ trôi
Tôi tìm em giữa ánh sao trời ánh sao
Hát ru lòng tôi
Cầu vồng tan sau mưa mình em đứng chờ
Vì gió mang anh về nơi chốn nào
Trong khoảnh khắc cố giấu dù lòng vẫn mong mưa thật lâu
Mưa cố xoá cho quên ngày sau.
(Kẹp capo ngăn 4 nếu muốn hát bằng giọng White Noiz)
Chân bước đi dưới muôn ánh đèn đêm
Nhưng cớ sao vẫn luôn thấy quạnh hiu
Thêm giáng sinh nữa con đã không ở nhà
Trên phố đông tấp nập người lại qua
Nhưng trái tim vẫn luôn nhớ nơi xa
Con muốn quay bước chân muốn trở về nhà.
Thấp thoáng trong đêm ánh mắt rưng rưng
Mái tóc pha sương bạc theo tháng năm
Nhắm mắt cho qua những giấc mơ xưa
Những đứa con xưa thơ giờ đây quá xa lạ.
Anh không hề nói những câu ngọt ngào
Anh không hề biết đáng yêu chút nào
Anh không hề không hề
Không hề giống như em đã mơ
Đẹp dịu dàng bông tuyết trắng lung linh mỏng manh
Thật nhẹ nhàng trong giá buốt băng tan dần tan
Bình yên em ngước mắt nhìn sớm mai gió xuân tràn về
Người con gái cứ khóc khi màn đêm buông xuống dần
Bao nhiêu nỗi đau riêng mình em thôi
Vì tôi không quan tâm nên em đành mang nỗi buồn
Khóc trong đêm chỉ mình em với em
Buồn đời thì hát mấy câu
Giận đời thì nói thế thôi
Vì đời vì đời chẳng còn gì mà vui.