Khi từng tia nắng hoàng hôn, khuất sau chân đồi
Là khi ngàn muôn ánh sao, lung linh trên bầu trời đêm
Nơi miền cao, ôi những ngôi sao thật gần
Và bên cạnh anh.. một vì sao đang tỏa sáng
Những câu thơ vừa trao tuổi tròn trăng khi đã biết yêu
Cho thanh xuân tươi hồng cho còn đang phơi phới bờ môi
Tuyệt trần hương sắc lời thi cho người thương bỗng hóa mặn nồng
Nghe lòng đang thổn thức khát khao chung hòa nhịp tiếng yêu.
Chuyện mình xem như hết cứu vãn, ráng cũng chẳng nghĩ ra thêm cách
Quay về với nhau để làm gì, chỉ khiến lòng tin này thêm rách
Hận em nói thật là đã từng, nhưng nay tự nhủ không nên trách
Vì cứ tưởng cả đời không thể quên, nào ngờ bây giờ anh quên sạch.
Từ thuở bé cha kể con nghe
Ngày hạnh phúc nhất của cha mẹ
Là ngày con chào đời bước đến
Những nhọc nhằn mẹ cha sớm quên.
Một ký ức thanh xuân đã qua còn ta
Thứ sót lại chỉ là kỷ niệm
Chẳng ai đoán trước được đường tình duyên
Ai cũng mong bình yên
Mấu chốt ta chẳng còn duyên nữa rồi.
Bước trên con đường xưa thiếu bóng người
Đã lâu anh chẳng còn những tiếng cười
Trái tim anh giờ đang đau rã rời
Em thì dần khuất xa vời vợi.
Yêu rồi mới biết không như người ta nói
Ngôn tình trong thước phim mấy khi ở ngoài
Ngậm ngùi trong tiếc nuối niềm tin cũng đã mất đi
Chẳng thể buông xuôi được hết khi càng nhớ.
Cuộc đời này có mấy khi
Vậy thì người hãy nói đi
Điều gì làm em vui?
Cơn mơ nay mai sang giàu?
Yêu em ngay phút ban đầu?
Người nói rằng mình chia tay
Người muốn để tình kia bay
Chẳng tiếc thời gian qua
Có nhau êm đềm như thế mà.
Anh yêu em là lời nói dối quá ư ngọt ngào
Là lý do khiến em lầm tin
Thân phận đó là mình
Hạnh phúc đó em may mắn có được.