Anh Sẽ Ổn Thôi

Trong cơn mưa ngâu, anh đâu hay biết mình buồn
Hạt mưa hoà lẫn với dòng lệ tuôn
Mình giữ nhau xong rồi lại buông hết duyên tơ trời
Chỉ muốn buông lơi mình đi khắp nơi.

Và Tôi Sẽ Hát

Đã có lúc tôi từng ước rằng
Sẽ đi thật xa, đi đến nơi chỉ có riêng tôi
Và có lúc tôi từng sống trong nỗi sợ
Người ta nhìn tôi và nói tôi chẳng có tương lai.

Chỉ Cần Anh Hạnh Phúc

Tình như cơn chiêm bao chợt khiến em tỉnh giấc giữa đêm nào
Là một hôm em đã thấy
Hoài công bao tháng năm em cùng anh gom góp những yêu thương này
Vậy mà hôm nay đây người xa lạ kia đến lấy.

Lạc Nhau Có Phải Muôn Đời

Thế giới bé thế nào mình lạc nhau có phải muôn đời
Ngày mà người mang đến một khúc hát không thể quên
Bài hát với những mơ mộng, bài hát với những hy vọng
Cho đời ta chút vui cho đời ta chút thương