Cạnh bên một người vô tâm là nước mắt tuôn âm thầm
Là yêu quá lâu một người đã chẳng còn chút động lòng?
Thế giới bé thế nào mình lạc nhau có phải muôn đời
Ngày mà người mang đến một khúc hát không thể quên
Bài hát với những mơ mộng, bài hát với những hy vọng
Cho đời ta chút vui cho đời ta chút thương
Ngày đầu ta gặp nhau không một lời anh nói
Từng ngày cứ thể trôi qua chẳng ai nói điều gì
Nào ngờ con tim anh đã yêu em từ bao giờ.
Đêm chợt nhớ về anh, những nụ hôn mới nguyên
Những gì ta đã có ta không giữ được
Những vòng tay đầu tiên, những bình yên rất riêng
Cứ từng chút một giây trôi qua kẽ tay.
Cũng đã lâu hai ta chẳng bước đi chung trên con phố dài
Cũng đã lâu yêu thương anh mang vứt ra ngoài kia
Giấu em vào trong từng giây phút bộn bề
Tự mình ngăn dòng ký ức ùa về
Mà khi mưa lại rơi, lòng anh vẫn chơi vơi
Có lẽ ai cũng từng yêu thật nhiều một người
Ai cũng sẽ khóc khi cuộc tình đã dở dang
Và tôi cũng thế như biết bao người, yêu thật nhiều một ai
Một cuộc tình trong tôi cứ ngỡ sẽ không bao giờ cách xa.
Ngày dần trôi quá nhanh
Khiến tâm hồn ta chợt như vắng tanh
Ấp ôm về một hình bóng cũ
Thấy sao giờ đây sao xa xôi mịt mù.
Giờ thì anh phải khóc hay gượng cười
Bàn tay anh phải níu giữ hay là thôi
Bàn chân anh cứ bước lùi
Dẫu vẫn muốn đến ôm lần cuối.
Cô đơn trong đêm, làn khói thuốc trắng bay
Nhớ bước chân phiêu du cuộc đời ta hôm nào
Khi xưa bên ta thì chẳng hề thiếu chi
Nhiều bạn đến gần ta trong cuộc sống
Nhưng ta đâu hay đâu ngờ khi trắng tay
Người đành làm ngơ như chẳng hề quen biết.
Một mai ta nhận ra đường đời không chung đôi
Những phút giây có nhau như giấc mơ thôi
Ngày nao khi yêu nhau cùng nguyện thề trăng sao
Mà nay ta không nói một câu.