Con muốn lại gần ôm lấy cha
Muốn tựa vào vai của cha
Con muốn nắm lấy tay cha thật chặt
Những vết chai sạn đã hằn sâu.
Nhận ra anh trong mơ, trong bộn bề nỗi nhớ
Cho dù em đã cố giấu lòng mình
Gió bất chợt tràn về se buốt
Len vào sâu kí ức ngủ quên
Anh thường đi trên những con đường ngày xưa
Tuy giờ đây chẳng có em bên cạnh anh nữa
Anh lạc chân đi giữa bao nhiêu người qua
Những nụ cười trên phố đông nhưng đầy xa lạ
Khi em ra đi trời buồn giăng mưa bay
Anh ngồi nhớ những dĩ vãng mãi xa rồi
Ngày đó đã thắm thiết những dấu yêu tình đầu
Em nỡ quay lưng thật sao.
Có lẽ duyên số đã định
Tình yêu mà em đang có
Hạnh phúc mà em đang cần
Không là anh
Nếu trời đã cho mình có nhau
Thì sao phải gieo u sầu?
Những nơi mình qua ghi từng vết dấu
Anh ơi, nỡ quên thật sao?
Cô ấy mắt ướt lệ nhoà rồi chạy lại ôm tôi
Cô ấy nói anh ấy bỏ em rồi
Cô ấy giá như người ấy biết dịu dàng như tôi
Biết lắng nghe cô ấy như tôi
Có lẽ em sai vì em đã nói chia tay
Dẫu biết xa anh lẻ loi trống vắng từng ngày
Tưởng đâu sẽ lãng quên
Nào ngờ thấy nhớ thêm
Nhớ giây phút anh gần bên em
Vòng hợp âm:
Một ngày nồng ấm anh hứa sẽ mãi ước mơ cùng em xây bao lâu đài
Về vùng biển vắng sẽ có khúc hát thiết tha tình yêu say sưa cùng nhau
Bao yêu thương êm đềm, ta bên nhau hôm nào
Đắm say, phút giây ước mơ cùng nhau.