Ở góc căn phòng kia lạnh vắng không còn tiếng nói cười
Từ lúc ta lặng im như thế ta chẳng còn buồn như xưa
Còn chút đau lòng ta cất hết Còn chút hi vọng ta đánh rơi
Tới đây được rồi chắc không thể đi xa nữa đâu em
Một câu nói anh muốn chia tay
Em đã biết sẽ đau đớn như vậy
Mà nước mắt đó vẫn rơi, không thể ngừng lại
Tiếc nuối những gì cho cả hai
Thèm cảm giác được ôm ấp mỗi đêm đông.
Thèm hơi nóng chở che từ trong chăn ấm.
Thèm say đắm mùi hương quyến rũ thơm nồng.
Thèm những thứ không thuộc về ta.
Chắc anh đang ngủ vùi đâu đó
Trong làn nắng thu vơi đầy
Chắc anh đang lạc đường quanh co
Khi mặt trời xuống.
Hãy cho em xin một lối thoát
Để em được thôi, được thôi nhớ anh
Hãy cho em thêm một cảm xúc
Để tim em thôi, thôi thành chai đá
Và rồi để em lại yêu, lại sai
Với cơn yêu ngày xưa giờ chắc đã nhạt phai
Héo hon em từng đêm
Bạn với cô đơn, bạn với nỗi buồn.
Anh có đang lắng nghe em
Giọng nói em tận đáy lòng
Sao anh cứ lặng im
Để con tim hoài thổn thức.
Từng nhịp hồi tim anh bối rối
Đã lạc trôi bởi ánh mắt với cả bờ môi
Từng ngày từng ngày anh vẫn bước đi
Người yêu hỡi hãy tha thứ cho anh lần này
Một mình lang thang trên con phố vắng nhớ bao yêu thương ngày mình bên nhau
Giờ mình anh nơi đây cô đơn lặng lẽ
Nơi phương xa em có hạnh phúc có thấy vui như anh từng khiến
Em nở nụ cười, bồi hồi con tim anh nhận ra.
Vòng hợp âm:
Một mình trong căn phòng vắng gồi nhớ mong bóng hình em
Trái tim anh nhói lên từng cơn đau
Giọt nước mắt giữa đêm vắng nhìn bóng trăng đang dần trôi
Trăng ơi đi mãi sao chẳng ghé tôi