Cuộc đời này có mấy năm đâu
Ai cũng lo âu cho nhưng tháng ngày ta còn trẻ
Người con gái hai từ thanh xuân
Đàn ông phải sự nghiệp vững chãi
Nào ai hay phía sau những giấc mơ khác màu.
Chiều nay trên phố vắng , như vẫn còn ai đứng đợi ai
Tình yêu sao chẳng thấy? Gờ em đã ra đi về nơi rất xa
Để mình anh cô đơn giữa tháng ngày lệ buồn vương trong tim giọt đắng
Tình yêu xưa chỉ còn là giấc mơ trong đời anh
Mình gặp nhau, là hai người dưng xa lạ
Từ vực sâu, níu kéo nhau bước qua
Đồng hành qua những buồn vui cảm xúc lên ngôi
Là lúc em đã phải lòng và cứ thế trông mong
Vậy mà cũng không xong
Pháo hoa đẹp nhưng chẳng ai ngắm cùng
Pháo hoa đẹp bên ánh trăng lạnh lùng
Có một người ôm giấc mơ xa lạ
Một người ôm pháo hoa
Lại bắt gặp vầng trăng kia bất chợt
Rót vào đêm một chút nắng khuya vàng
Ta nào khác gã cuội khờ bồng bột
Bên sông chờ ngồi múc ánh trăng ngân.
Gió đừng thế đừng cợt đùa với sóng
Chớ bồng bềnh sóng nhé khiến trăng tan
Dù là nguyệt hay thôi không là nguyệt
Luôn vàng đầy trong ký ức luênh loang.
Người nào đó thay thế anh chăm sóc cho em
Người đã khiến trái tim em thay đổi quá nhiều
Người đã khoác lên em một màu mắt thân yêu
Khoác lên tấm thân một chiếc áo cô dâu.
Thấm thoát đã bao lâu rồi đấy
Vẫn cứ ngỡ em còn bên anh từng ngày
Chỉ là một giấc mơ vội thoáng qua thôi.
vẫn cứ u sầu
Người cũ còn thương biết bao
Để rồi tiếc nuối một thời
Lỡ làng thanh xuân đó bỏ quên
Mà đôi ta lãng phí hơn nhiều
Người yêu ơi em ở nơi nào
Yêu em được không
Thương em được không
Còn chưa nói sao nghẹn ngào.
Như ánh nắng mặt trời nụ cười tươi trên môi rạng ngời
Làm con tim rụng rời ngay khi anh cất lời
Từ lúc ấy cứ mãi vấn vương từng đêm ôm ngàn nhớ thương
Tự đơn phương một mình biết đâu người ta thương.
Đời em lênh đênh như con sóng xa bờ
Bão táp mưa giông mười hai bến nước đục trong
Phận em hồng nhan sao duyên kiếp bẽ bàng
Chớm nở đôi mươi pháo hoa thiệp hồng em sang.