Ánh chiều vàng mây xanh màu
Đàn chim tung cánh bay về phương trời mơ hồ
Bước đường mòn bóng cây trầm
Nhịp chân quay gót đi trong ánh vàng trời xa
Bảy giờ sáng đánh răng, dắt xe đi làm
Và một tin nhắn đến, cho ngày xốn xang
Vì điện thoại anh bấy lâu, vẫn luôn hết tiền
Tổng đài ngày đêm nhắn tin, anh chẳng muốn xem.
Một mùa đông nữa đang đến, bâng khuâng dạo bước em vẫn một mình thế thôi.
Cô đơn cùng với mây trời nhưng em vẫn cứ yêu đời cuộc sống mà
Nhìn bầu trời đêm đầy sao, xung quanh người ta vẫn cứ ngọt ngào đón đưa
Riêng anh đã có ai chưa, em cũng không biết nữa cùng đoán xem
Vào hôm ấy ta chọn lìa xa hai cuộc đời hai ngã
Thời gian rồi cũng hoá xa lạ
Niềm kiêu hãnh xô dài khoảng cách ai cũng luôn cho mình đúng
Và người kia sẽ hối tiếc ngày sau.
Em vẫn nhớ như in những lần xa nhau
Chỉ cần quay lưng chớp mắt
Em đã nhớ anh da diết thật thà mong
Sẽ gần nhau thêm đôi chút
Hãy cho em biết điều này sắp kết thúc
Anh có buồn không?
Cô đơn mình anh ngồi đây trong màn đêm
Dưới cơn mưa nhớ ai
Em đang ở đâu buồn vui nơi rất xa
Có nhớ anh nơi này.
Đã biết chắc sẽ như thế này
Thức trắng suốt mấy đêm vì em
Một lần nữa lại biết yêu.
Thức trắng đêm nay, có lẽ do anh đang say
Biết nói cho ai nghe đây bởi vì không còn được bên em mỗi ngày.
Mình từng hứa sẽ vượt qua, vậy mà kết thúc rời xa
Cớ sao anh cứ mong chờ, anh đã yêu dại khờ.
Gặp em trong những người bạn thân quen một ngày mùa đông
Nhiều năm xa cách kể từ lúc ấy chẳng còn chờ mong
Và thời gian đã nhuộm màu trên ta nên giờ mình khác xưa
Đôi nếp nhăn đầu mùa