Đừng Yêu Nữa, Em Mệt Rồi

Đã bao giờ anh nghe, có vài điều khi yêu
Một là không nói dối, hai là không nói dối nhiều lần
Cớ sao toàn thấy nước mắt cớ sao toàn những vết cắt
Có lẽ nào đến lúc, khi hai ta đã hết yêu.

Anh Nhà Ở Đâu Thế

Anh và tôi thật ra gặp nhau và quen nhau cũng đã được mấy năm
Mà chẳng có chi hơn lời hỏi thăm
Rằng giờ này đã ăn sáng chưa? Ở bên đấy nắng hay mưa?

Tôi Yêu Cô Đơn

Sẽ nâng niu tình anh trong hoài mơ
Lối em đi đường đêm mịt mù sương khói mờ
Một ngày em đã bước qua bao nhiêu vui buồn
Chất ngất men say tình yêu
Những dấu yêu xưa giờ đây khuất xa xa mờ.

Một Đêm Tình Lỡ

Đừng về bên nhau em nhé dấu yêu, ngày đó xa rồi
Tình mình mong manh khói sương vụt mất theo từng giấc mơ
Đừng gieo thêm chi mong chờ rồi mai đây em hững hờ
Bỏ anh từng đêm bơ vơ

Lạnh Lẽo

Hoa như sương nhẹ rơi
Màn đêm như đang dần trôi
Có ai đang trôi từ xa
Là em như hương mùa thu trong chiều qua
Nhớ hay là quên rồi.

Thằng Hầu

Tôi sinh ra trong gia đình làm hầu thiên hạ
Luôn tha hương đi muôn phương làm việc trong nhà
Cơ duyên đưa chúng tôi đến với một nơi xa lạ
Nơi có nàng tiêu thư lá ngọc cành vàng.

Tim Vỡ

Nắng hồng, rơi trên phím tơ
Có người, ôm bao giấc mơ
Lang thang miên man bước phiêu du
Rong chơi tháng ngày qua, tìm quên lãng.

Và Em Đã Yêu

Tình ơi sao có lúc vui mà vẫn thấy e ngại
Biết đâu tình đến vui chơi giây phút thôi
Từ giây phút ấy đến bây giờ cũng đã bao ngày
Mà tình vẫn đấy, ngại ngùng vẫn đấy.

Bán Duyên

Đời người con gái đẹp nhất tuổi trăng tròn sao anh vẫn thấy em buồn
Vì em buộc trao người em chưa từng yêu thương
Chuyện người sơn nữ tựa như ánh trăng hiền nhưng phảng phất nỗi ưu phiền
Làm say làm mê lòng trai tráng khắp miền.