Xin đừng gọi tên nhau
Chỉ vì là sương khói
Nếu ta chạm vào nhau
Sẽ tan thành lo âu.
Tay em đang run run nhưng anh thì cứ rót đi
Anh mà không nể em là khi mà anh không hết ly
Uống thêm vài ly vì đời chẳng mấy khi vui
Nốc thêm vài chai vì anh em chẳng mấy khi gặp lại
Ngỡ sương sớm chạm mi mắt
Môi đắng lệ trĩu nặng lẳng lặng thương nhớ trong hao gầy
Giấu đi mối tình gục ngã
Hôm ấy là thứ Ba, là ngày ta trở nên xa lạ.
Tiếng mưa cứ rơi lắng yên não nề
Tự nhiên rơi trong trái tim
Những năm tháng ta quá yêu trong vội vàng
Dường như chưa bao giờ trôi qua
Nhiều khi em biết rằng tình yêu anh chỉ là gió
Người đến với em rồi người cũng đi
Mà sao em yêu hoài thật tâm trao hết cho anh
Để hôm nay riêng em ngồi ôm bao chua cay vì ai.
Ngày anh đi mưa trên chiều biệt ly ướt mi
Đoạn đường đi xa vắng anh trên lối về
Nát tan lòng em xót đau lòng nhau
Tình là chi sao cứ yêu là phải chia lìa.
Đôi khi có tiếng mưa,vội về giữa nắng trưa
Đôi khi nữa đêm, nghe mưa thở dài cuộc tình nhạt phai
Đôi khi những dấu yêu, giờ là những hắt hiu
Đôi khi nghe rồi, chiếu lá bên ngoài xót xa hồn ai.
Từ đây ta sẽ mãi sẽ mãi có nhau phải không anh?
Từ đây ta sẽ mãi sẽ mãi có nhau phải không anh?
Hãy quên quá khứ đau thương của hôm nào
Giờ đây có nhau có nhau tình thiên thu
Biển vắng nhớ em đến lặng thầm lúc chiều mưa
Biền gió khát khao quyện nồng gợi trong những giấc mơ
Biển đã hét lên ẩn hiện trong từng đôi mắt em
Anh vẫn cô đơn với biển trời trống vắng
Nếu xem em là một người thừa
Thì anh hãy cứ buông tay tìm ai đó cho vừa
Và nếu xem em là một người thừa
Bận lòng chi nữa anh ơi lời nói dối đầu môi