Mưa đã làm mọi thứ thêm nhạt nhòa
Chỉ riêng còn nỗi nhớ như vọng ra
Sao mưa kia vô tình đến như thế
Ước mắt tôi những giọt nước lăng dài
Ví dụ ta vẫn yêu như ngày xưa
Vẫn thường khiêu vũ những khi trời mưa
Ví dụ anh vẫn luôn chờ em mỗi khi tan tầm
Em sẽ luôn tựa vai anh lắng nghe hoàng hôn
Yêu anh.
Nhìn quanh lần cuối, rừng thay lá ngậm ngùi
Rừng không báo tin vui gì, chỉ cố che màn mưa
Lặng im như lá, em không nói một lời
Không khóc không cười, chỉ cuốn theo chiều gió đưa
Dễ như nuốt thật nhanh ngụm cà phê cuối
Dễ như cách em xua bàn tay để che tiếc nuối
Dễ như cách em quay lại quay lại quay lại
Chỉ để buông lời tha thứ nhân từ
Mây trời nhẹ bay bay
Ơ anh này nhìn hay hay
Sơ mi hồng người cao cao
Tim em chợt đập xôn xao
Chẳng có ai cứ yêu mãi một người
Ngày tháng qua trái tim em đã đổi khác
Anh đã biết lòng người đổi thay
Thương nhớ lắm nhưng làm sao đây
Nỗi đau này chỉ một mình anh gánh mang
Mùa xuân lặng lẽ, mình em trên con phố dài
Mùa xuân hờ hững, lòng em sao buồn tê tái
Cuộc tình vụt mất trên tay người, đã xa tháng năm tuyệt vời
Em nhớ anh mong anh đến cuồng si.
Khó mới có thể tin cảm giác
Thường luôn mang theo những khó khăn
Có lúc thấy trái tim thổn thức
Yêu trong nghiêm túc không đua đòi
Vòng hợp âm:
Thiên hà trong vũ trụ này hoài xa xôi
Riêng mình ôm góc trời hạt ngọc đêm rơi rồi
Ai cũng mong hóa giàu vậy nghèo phần ai
Sai từ ngay lúc đầu tình bạc như vôi
Nhớ người, hay nhớ ta !?
Nhớ, người hay nhớ ta, nhớ người !
Nhớ người ta hay nhớ, người ta