Em ơi em à anh đã thầm thích em từ lâu
Chẳng nói nên lời một vài câu nói trên đầu môi
Vẫn vậy anh cứ thế dõi theo em từ xa
Rồi phải nhìn thấy những điều annh chẳng muốn nhìn ra
Tâm tư chưa lâu đành thôi chôn giấu
Yêu thương qua mau trở nên rất sầu
Tựa như nước qua cầu rồi cũng sẽ phai màu
Phải thật lâu mới quên được nhau
Người ta nói yêu nhau lắm cắn nhau đau
Gương vỡ rồi nào có lành đâu
Dù anh đã nhặt mãnh vỡ
Rồi gắn lấy nhưng sao chẳng được
Thật xấu xí đầy vết xướt khắc sâu
Anh sẽ quên đi buồn đau, để mơ những khi còn nhau
Anh sẽ quên đi lầm lỗi, để nhớ khi tình tinh khôi
Em muốn yêu anh mà thôi, những gì đẹp nhất anh ơi
Cho dẫu đôi ta mù khơi, thiên đường rời xa quá đổi
Tháng Tư về, cánh hoa phai tàn
Mắt ướt nhòe nỗi đau vô lường
Tháng Năm buồn vương những phố phường
Thấp thoáng bóng người thương
Bước trong cơn mưa rào tháng Sáu
Chợt nhớ tới khi xưa tháng Bảy mưa ngâu
Từ bao lâu rồi ta đã quen không nhìn thấy nhau?
Giờ thì tình đã phai
Em đâu rồi người về với ai
Còn lại mình lẻ loi
Riêng mình tôi ôm nỗi đau này
Em đã ở đâu ngoài trời đang mưa
Người ta đón đưa em về chưa
Phố hôm nay vắng rồi, vắng rồi một nụ cười
Của cô gái năm xưa cùng tôi ước mơ.
Sợ tỉnh giấc thấy em không bên cạnh
Chiều trên phố đứng trông không người đến
Chờ tin nhắn hẹn đón đưa nhau mỗi ngày
Cả bầu trời chỉ ta với ta
Cô ấy quen hôm qua, vừa đi chơi đã đòi quà
Cô ấy không quan tâm anh có mẹ hay có có cha
Cô ấy chỉ hỏi anh rằng anh đã mua nhà
Hay anh vẫn ở nhà thuê.
Vòng hợp âm: