Bao nhiêu đêm anh cứ mơ về
Về em về chúng ta
Bao nhiêu đêm anh cứ đi tìm
Tìm em tìm ở đâu
Đã đến lúc anh phải ra đi dù không biết em có còn đau
Còn thương những ngày hoa rơi nơi cuối ban công ta nhẹ nhàng hôn
Ánh mắt ấy sẽ hoài đi theo dẫu thiên thu xóa tan bóng hình em
Vậy xin cơn gió phiêu du ghé sang nơi đây cho anh gửi ngày mơ
Cười với nước mắt, thoáng qua cả một giấc mơ
Một nửa đã héo , trái tim giờ đây đã khô
Điều ước xưa ấy, phải chăng cũng chỉ dư thừa
Dây dứt trong lòng, thời gian chỉ còn tàn tro.
Chuyện tình chúng ta bây giờ khác rồi
Từng lời hứa em với anh lúc xưa
Giờ thì cuốn trôi theo gió mây xa mất rồi
Chỉ còn kí ức trong anh muộn phiền
Vậy yêu đơn phương là gì ?
Là ngốc chẳng dám nói ra
Vậy nói ra ta được gì
Được thêm một thứ mất đi
Mất đi giấc mộng đẹp
Hằng đêm ta vẫn cứ mơ, mơ là mơ
Xin lỗi em về những chuyện mà ta đã nghĩ
Xin lỗi em về những gì mà ta đã nói
Vì bao câu chuyện mình lúc xưa giờ đây chẳng thể viết tiếp được
Chỉ là xa thôi mà chẳng khi nào ta ngừng nghĩ đến nhau
Vers:
Đêm cũng đã khuya rồi người còn thao thức hoài
Gió từng cơn se lạnh thổi lòng ta tái tê
Ngước mắt không cho lệ rơi, chợt thấy ánh trăng thuở nào
Mà ngôi sao kia tàn phai chốn nao
Xe đạp lách cách tôi vẫn chưa quen
Đường thì tối chơi vơi còn tôi vẫn đứng đợi
Em nhẹ bước đến mi đã thôi hoen
Trời trở gió heo may vì tôi đã lỡ yêu em.
Lướt nhẹ trên phím đàn
Sắc âm còn lưu luyến thương
Tơ hồng bối rối ngổn ngang hình bóng
Đường mây, thuở xuân xưa
Phiên bản 1: lời Việt Phương Chinh, Đan Trường trình bày