Lướt nhẹ trên phím đàn
Sắc âm còn lưu luyến thương
Tơ hồng bối rối ngổn ngang hình bóng
Đường mây, thuở xuân xưa
Phiên bản 1: lời Việt Phương Chinh, Đan Trường trình bày
Intro & vòng hợp âm:
Anh chẳng biết thế nào là yêu
Chỉ biết là mỗi khi không được nhìn em
Lòng lại dâng lên bao nhiêu cảm xúc thấy rất khó tả
Anh nhớ em nhiều phải chăng đó chính là yêu
Còn đấy những khát khao yêu thương đang dâng trào
Ngày hôm nay em đành quên
Phải cố gắng bước qua chẳng thể nói thứ tha
Người đi làm tim em buồn vì những tổn thương
Đừng khóc nữa mẹ ơi, đàn trâu chết rồi
Đừng khóc nữa mẹ ơi, đàn gà còn đâu
Mới hôm nào trời yên gió lặng, mẹ khuya sớm chăm lo vổ về
Mà giờ con nước lên tang thương cả một miền quê
“Mình dừng lại nhé anh ơi, cảm ơn anh ngày qua rất nhiều”
“Mình dừng lại nhé anh ơi, em vẫn chưa sẵn sàng để yêu”
“Mình dừng lại nhé anh ơi”, lời nói đó vẫn in vào tim anh như vết thương
Đứng giữa con đường mà sao bàn chân không bước?
Khi yêu nhau ai nào hay chữ ngờ
Sống bao lâu bên nhau thế rồi cũng bỏ rơi
Vì sao em ơi, tình ta như thế người ơi
Đến đây làm chi
Em thổi cơm, em luộc rau,
Đem thit kho với cá
Em dọn mâm, em gọi lên
“Đến giờ cơm Út nha”
Bát ở đây, bát ở kia
Bát của ba với má
Bát của em, thế là tròn bữa cơm êm đềm.
Dại khờ yêu ai đắm say, cho đến bây giờ nhận toàn đắng cay
Giọt lệ trên mi vấn vương, khóc cho một người mà anh rất thương
Tình đầu nghe sao xót xa nay lối đi về chỉ còn mỗi ta
Hạnh phúc chỉ mới hôm qua nay cũng phai nhoà