Lạc Chốn Hồng Trần

Vầng trăng khuya héo hon vì ai, người dưới trăng dáng hao gầy
Vài câu ca ngân nga đêm tịch liêu, cành liễu xanh mỏng manh
Rồi cứ ngóng cứ trông hoài, hoa tàn phai ai héo mòn
Giọt nước mắt cứ lăn dài, đong đầy thêm nỗi nhớ nhung

Nợ Nhau Một Lời

Yêu là gì khiến tim bồi hồi
Và yêu thêm nhiều mắt cay mỗi tối
Vậy khi yêu có thành đôi câu hứa trên đầu môi
Cười lần cuối thôi mai xa rồi.

Ngày Có Mặt Trời

Ngày bên em chỉ thấy mặt trời, và cứ thế bình yên trôi
Cầm tay em và nói đôi lời: rằng nhớ em nhiều không thôi
Ngồi thật lâu nhìn mắt em cười, để nắng rơi nhẹ lên mái tóc
Chẳng mong đâu, những thứ xa vời, vì có nhau rồi em ơi

Con Đường

Ver 1 :
Một con đường vắng, một bước chân cô đơn tìm về
Lẻ loi hình bóng, còn đó ngày tháng khi ta bên nhau
Lời hứa năm đó, giờ theo ngọn gió vi vu về trời
Để cho thương nhớ cũng bay theo

Ngại

Đi qua bao cô đơn, để tìm ra nơi tim ta vui hơn
Để lòng thôi những đêm đông lẻ loi
Cứ run mình cất bước trên đường côi
Đi thêm bao canh thâu, ôm vào tim thêm bao nhiêu cơn đau
Để dừng nơi dấu chân ta đứng đó, rồi một ai đến không đắn đo

Thôi Những Ngày Mưa

Và cơn mưa phút chốc trở về, với bao ưu tư nặng nề
Tựa như em cũng đã vội vàng, rời xa anh trong bao ngỡ ngàng
Níu người về bên yêu dấu xưa
Tìm lại một hạnh phúc, hay tự đọc lại trang sách quen.

Anh Chỉ Biết Ngồi Hát

Chiều nay nhìn mưa bay bay, mà nghe nỗi nhớ đọa đày
Không có em, chẳng còn ai lắng lo thân này
Nhìn em tay trong tay, mà lòng anh sao chua cay
Thẹn thùng lặng nhìn người nơi phía xa xa ấy.

Vẫn Còn Trong Nhau

Đến cuối thì mình cũng xa rời nhau thế thôi
Ngậm ngùi chia đôi để người về theo mây gió trôi.
Gió cứ tấp vô tình, nghiêng bước chân em giữa lặng thinh,
Tuôn rơi hồi ức đã xa xôi.