Hồ Trường (Nam Phương Ca Khúc)

Đại trượng phu không hay xé gan,
bẻ cật phủ cương thường
Hà tất tiêu dao, bốn bể luân lạc tha phương
Trời Nam, nghìn dặm thẳm
Non nước, một màu sương
Chí chưa thành, danh chưa đạt
Trai trẻ bao năm, mà bạc đầu

Tình Yêu Màu Nắng

Gọi tên của anh là nắng để em được làm mây trắng
Bên anh quấn quít mãi chẳng rời
Và khi gọi anh là mưa chẳng thể gần lại được nữa
Anh mang ấm áp đi xa

Ba Kể Con Nghe

Khi xưa ba bé hơn đàn nghe guitar rung lên không bao giờ xao lãng
Dây buông dây bấm ngân vang âm thanh đi khắp không gian
Piano lại khó hơn nhiều thêm đôi tay nhỏ bé hơn biết bao nhiêu
Vẫn lướt trên mặt đàn vẫn ước mơ ngập tràn yêu thương đi khắp không gian

Dành Cho Em

Anh vẫn nhớ đến lúc em hé môi cười
Hay những lúc vu vơ hờn ghen
Anh sẽ nhớ mãi mãi đến lúc bên em
Dù cách xa trong tim hoài mong

Lạc Mất Em

Lạc mất em rồi từ đây em hỡi
Lạc mất em rồi lạc cả một đời anh
Một đời anh mãi đi tìm
Một đời ôm kín nỗi niềm
Một đời anh vùi sâu trong thương nhớ.

Lệ Khóc

Tình đến bên em ngọt ngào trao cho những lời nói dịu êm
Tình đến cho em nụ cười quay đi để lại nỗi nhớ
Tình đã ra đi vội vàng nước mắt giờ đã cạn khô
Chỉ còn lại đây con tim tội lỗi.

Chỉ Anh Hiểu Em

Anh nhớ những ngày mà mình còn bên cạnh nhau
Thật đẹp biết mấy khoảnh khắc yêu thương này
Thật đẹp biết mấy những lúc ta vừa quen nhau
Thật đẹp biết mấy lúc ta mới yêu nhau.

Em Làm Gì Tối Nay

Trả lời anh, em ở đâu tối nay
Nhìn anh đi, nhìn thẳng vào mắt anh
Trong ánh mắt vốn dĩ trong veo nơi em
Lạc về đâu mất những cảm xúc thật
Nói đi em đừng làm anh tin
Rằng nước mắt nơi em rơi dễ dàng.

Bài Hát Tặng Em

Bao nhiêu đêm anh luôn trông mong một người là em đó
Khi cô đơn anh luôn nghĩ đến một người là em đó
Có biết bao dại khờ, có biết bao đợi chờ
Riêng anh tưởng mình đang trong mơ.