Tôi đã khóc như một dòng sông
Ngày em đi lấy chồng
Tôi đã thấy như vạn mùa đông
Ngày em đi lấy chồng
Hai giờ sáng, anh gọi em không nhấc máy.
Không một tin nhắn từ tối qua.
Không hề biết em đang ngủ chưa hay vẫn thức.
Hay đang ở một nơi rất xa.
Lỡ mang thân kiếp lục bình
Theo dòng nước chảy gửi mình trôi đi
Lòng tôi còn vấn vương chi
Tình anh con nước trôi đi phương nào.
Anh và em ta đã thành gia đình rồi
Em đừng lo anh tự biết trách nhiệm với em
Anh sẽ luôn bên em cho dù thế nào
Vợ chồng ta sẽ mãi chung một mái nhà.
Mel 1:
Em thấy được gì qua những nỗi buồn của anh
Anh thấy được gì qua những nỗi nhớ khi em xa anh
Anh đã cố tìm lại em người con gái đã quên anh
Giờ đây mọi thứ vụn vỡ đi tất cả em ơi
Đêm nay gió lạnh mưa dầm
Đèn chong một bóng chạnh lòng nhớ anh
Nhớ về bóng dáng năm xưa
Nhớ tiếng ca ngày đó nhớ lời ca sắc son
Ai xuôi giấc mộng không tròn
Tình xưa còn đó người đã vắng xa
Vắng rồi bóng dáng thân yêu
Vắng tiếng ca trìu mến dưới ánh đèn muôn màu
Ngày đi lấy chồng đời mang chữ hiếu
Đôi vai còn gánh nặng cha mẹ với đàn em
Nước mắt vu quy ngàn vàng đời con gái
Rồi đem đổi lấy mệnh mẹ đang như chỉ treo mành.
Thế rồi ngày ấy hôm nay đã đến
Anh biết là anh mất em thật rồi
Nhưng anh vẫn vui vì anh đã trót
Đã trót thương em thương em thật nhiều.
Người đã đi rồi chiều nay lá thu bay
Từng cơn gió buồn vào hồn
Kỉ niệm xưa em đã quên quên hết
Nước mắt tuôn rơi mưa buồn trong kỉ niệm
Sao nỡ đành lòng nào phụ tình tôi
Tôi yêu điệu Bolé ro như mãi yêu người tình muôn thuở
Tôi yêu điệu Bolé ro như đã yêu người tình trong mơ
Tôi ôm đàn ngu ngơ hát lên khúc mong chờ
Xưa em còn ngây thơ nhưng đã gieo lời thương nhớ