Ver :
Hồng trần trên đôi cánh tay họa đời em trong phút giây
Từ ngày thơ ấy còn ngủ mơ đến khi em thờ ơ
Lòng người ai đâu có hay một ngày khi vỗ cánh bay
Từ người yêu hoá thành người dưng đến khi ta tự xưng.
Sau chi tay em thấy sao về cuộc đời em
Em cô đơn hay thích hơn đã kể ai xem
Mười năm ta yêu đem tình lên đỉnh muộn phiền
Đem hồn qua bến thương đau cho tình thay lá thu vàng
MƯời năm ta yêu cho con tim khô héo mỏi mòn
Cho trăm năm giấc mơ phai tàn tình này còn đâu.
Tôi biết tôi nghèo nên chẳng giữ được em
Bao năm sống trong hạnh phúc êm đềm
Sao em nỡ đành gian dối
Ham nhà lầu, xe máy, xe hơi
Nên em đành nỡ phụ tình tôi
Em nói tôi nghèo nàn
nên tình mình chỉ thế thôi tình yêu như trò đùa
Tình đầu tôi đã trao đến em cả trái trái tim này
Người ơi biết không? tình đầu say đắm
Từ khi biết yêu quên cả lối về
Làm ăn thời này khổ lắm ai ơi
Ttiền tiêu cao, tiền vào thì yếu
Khó khăn đủ điều, khó khăn đủ điều
Nhưng phải chi tiêu.
Đã lâu về thăm lại, trường cũ ngày thơ
Khi ta học trò, tuổi hoa bướm trong mơ
Những tán bàng xòe ô, xen màu hoa phượng vĩ
Rạo rực trong những mùa thi
Người yêu hỡi, nếu em là lung linh pháo hoa
Anh sẽ là con sóng thiết tha
Mọi khoảnh khắc, đều được ánh sáng em chiếu rọi
Con đường nào hai đứa gặp nhau trao nụ cười
Để rồi hôm sớm sao thấy lòng vấn vương
Chắc anh cũng như em nên anh mới xin làm quen
Đến nay đôi mình đã bao năm thắm đậm ân tình