Em đến thật hồn hiên
Hiền vô tư cỏ lá
Nụ cười em nắng hạ
Cháy bỏng phía tôi chiều
Chiều vắng, bước chân tôi, thinh lặng bước trên con đường
Một người mới vừa qua, hình dáng thân thuộc yêu thương
Người mới, bước bên em, đôi bàn tay đang nắm chặt
Nhìn tôi, khẽ cười nói, như chứng minh tình yêu.
Em yêu có lẽ bây giờ đang ngủ say
Đâu hay anh nhớ em lúc này
Ai thức suốt đêm mới biết đêm dài
Khi yêu mới biết ta yêu nhiều.
Gọi tên em giữa nỗi nhớ ước ao
Giữa biển vắng khát khao tiếng gió thét gào con sóng.
Tìm tên em dưới cát trắng mênh mông
Biết sóng cuốn xô không xin còn lời trông ngóng.
Chuyện hai chúng ta bây giờ khác rồi
Thật lòng anh không muốn ai phải bối rối
Sợ em nhìn thấy nên anh đành phải lẳng lặng đứng xa
Chuyện tình thay đổi nên bây giờ trở thành người thứ ba
Trách ai bây giờ, trách mình thôi.
Anh tìm nỗi nhớ, anh tìm quá khứ
Nhớ lắm kí ức anh và em
Trả lại anh yêu thương ấy
Xin người hãy về nơi đây
Bàn tay yếu ớt cố níu em ở lại.
Một ngày nào tình cờ em thấy cô đơn
Một ngày nào tình cờ em nhớ đến anh
Tìm nụ cười nhẹ nhàng lau khô mắt buồn
Rồi chầm chậm nhìn vào không gian
Nhìn vào bầu trời người sẽ thấy.
Còn nhớ không em những lời yêu thương hôm nào
Ngày đôi ta sánh bước bên nhau trao nụ hôn ngọt ngào
Thề nguyền ước tay luôn trong tay cùng vượt qua bao vui buồn
Lời yêu đó anh vẫn nhớ như còn đây
Cho tôi tìm lại một lần yêu thương
Một lần tơ vương một làn hơi ấm trao nhau nụ hôn
Đã quá muộn cho sự sám hối nơi con
Tội lỗi đã mang đi lời dạy của mẹ
Giờ đây con muốn trở lại với vòng tay khô cằn
Mà ngày bên mẹ con chẳng bận tâm.