Thôi em đừng khóc, hãy về đi em
Đôi ta đâu còn là gì của nhau nữa
Nếu em từng đã yêu quá một người
Chắc em sẽ thấu nỗi buồn của tôi
Thu sang bao giờ, làm vòm mây non
Từng con đường nhỏ, quanh quanh phố nhỏ
Ngập ngừng lá úa, trầm mặc ngõ trước
Một bông vàng cúc, vừa hé sau vườn.
Một mình trong đêm thời gian rất xa
Ngồi ôm nỗi nhớ ngàn lời không nói
Và anh đi xa về nơi có bao nhiêu điều
Sướng vui cùng tình yêu mới
Ba năm vuốt sợi tình dài
Ừ tôi còn vụng
Ừ tôi còn vụng ngón tay dậy thì
Ba năm vuốt sợi tình sâu
Người chưa yên nỗi chút tình xác xơ
Nên thời gian ấy ngùi trông
Khô như hạt bụi trưa ngập ngừng bay
Ngước mặt nhìn lên, một vòm me xanh
Ngước mặt nhìn lên, chú chim sâu chuyền cành
Ngước mặt nhìn quanh, dòng đời nô nức
Tất bật buồn vui, còn em với tôi
Những ký ức vội vàng năm ấy nhắc nhớ một thời vương vấn chẳng dám nói câu từ biệt
Đâu ai mang một con tim yêu đương nhưng chưa khi nào thoát hết vướng mắc bao vụn vỡ
Nhưng ký ức vội vàng năm ấy nhắc nhớ từng lời hẹn ước cứ mãi trốn trong mơ hồ
Ai sẽ thay ta xây mộng này?
Người ta vẫn nói tình yêu là do duyên trời em ơi
Dù là tình cũ một ngày đẹp trời cũng sẽ tới bên ta
Chỉ là chẳng còn như xưa những ân tình tựa cơn mưa
Tan biến trong phút chốc vì nắng đã kéo tới hong khô hàng mi.
Cuộc gọi đến, và như mọi khi là lặng nghe em khóc
I try so very hard to listen your story,
but you don’t know it hurts me so bad
Cầu trời chóng ấm, đêm đông buốt giá kia sẽ bớt lạnh
Đôi tay giấu ác mộng doạ dẫm hy vọng càng mong manh
Vùi chôn tổn thương… tội con tim này đơn phương
Cuối cùng rồi mình cũng không
Cùng nhau đi đến hết cuộc đời
Gần nhau sao chỉ thấy buồn thêm
Nỗi đau này không ai đong đếm.
Hỡi chú chim bồ câu, có phải mi lạc bầy
Là vì những tiếng đàn của ta?
Thế hãy ở lại đây, nghe qua câu chuyện này
Chuyện tình yêu của ta với một người!